Bất ngờ thôi hát, bất ngờ ra đi, Khánh Du – ngôi sao pḥng trà những năm 90 của thế kỷ trước đă khiến giới truyền thông cũng như nhiều người hâm mộ dấy lên biết bao câu hỏi.
Ca sĩ Khánh Du
Bên cạnh những thắc mắc, c̣n có cả những lời đồn đoán, nghi ngại rằng chị đă mất v́ bệnh tim.
Để rồi, mới đây, thấy báo chí rần rần đưa tin chị về nước ra mắt dự án âm nhạc mới, tôi vội vàng tranh thủ gặp chị, không chỉ để hỏi chuyện ca hát, mà c̣n để nghe chị kể về cuộc sống xa xứ suốt 10 vang bóng của ḿnh.
Đi v́ duyên số
Sở hữu chất giọng đầy cảm xúc, Khánh Du đă rất thành công với nhưng ca khúc trữ t́nh lăng mạn của ḍng nhạc nhẹ Việt Nam cách đây một vài thập kỷ.
Thuở ấy, người ta c̣n mải miết nghe nhạc tiền chiến, c̣n say sưa với những bài hát của Trịnh Công Sơn, Phú Quang và bởi thế, không thể không mê đắm giọng ca truyền cảm, trầm ấm, luôn hàm chứa bao niềm u uẩn của Khánh Du.
Ca sĩ Khánh Du
Ấy vậy mà giữa lúc đang nổi tiếng như thế, chị lại quyết định ra đi khiến bao người nuối tiếc. Chị bảo, lư do th́ cũng nhiều lắm, nhưng chung quy lại là do duyên số.
Bởi lúc ấy, cái duyên của chị với âm nhạc tạm thời bị đứt đoạn. Thời điểm chị quyết định rời xa ánh đèn sân khấu, là khi chị đang cảm thấy mệt mỏi, chán chường, thậm chí có phần bế tắc.
Khánh Du muốn bỏ cuộc v́ cảm thấy ḿnh đă lỗi thời, không c̣n phù hợp, không thể cạnh tranh với ḍng nhạc trẻ đang ào ào như lũ cuốn tới.
“Dù lúc đó, tôi cũng đă thể hiện những ca khúc của thế hệ nhạc sĩ trẻ như Quốc Bảo, Phương Uyên, Đức Trí… nhưng họ lại yêu cầu tôi hát “Mắt nai cha cha cha” th́ làm sao tôi hát được.
Thế là tôi rút lui, như một người đă giơ tay đầu hàng trước thời cuộc”, chị cười buồn chia sẻ.
Nhưng khi duyên âm nhạc xa dần, th́ đúng thời điểm đó, duyên lứa đôi lại t́m đến với Khánh Du. Nhấp một ngụm nước, cô ca sĩ nổi danh một thời chậm răi kể lại câu chuyện về sự xuất hiện của người đàn ông định mệnh đă làm thay đổi cả cuộc đời ḿnh.
Anh ấy tên là Vladimir Kubis, quốc tịch Séc. Chúng tôi quen nhau trong một cuộc gặp rất đỗi t́nh cờ. Anh là bạn với chồng một cô bạn của tôi. Nói vậy để bạn thấy được là tôi với anh ấy cũng có chút dây mơ rễ má với nhau đấy (Cười).
Tối hôm đó, sau một thời gian dài không liên lạc, cô bạn hẹn gặp tôi, nhưng tôi đang bận đi hát ở pḥng trà. Vậy là cô ấy kẻo cả chồng, cả bạn của chồng đến nghe tôi hát.
Mới đầu, nói thật là tôi chẳng để ư, cũng chẳng ấn tượng ǵ với người đàn ông ngoại quốc lạ mặt. Nhưng tôi và anh ấy cũng trao đổi email, điện thoại cho phải phép lịch sự.
Rồi sau đó vài ngày, bỗng thấy người ta viết mail hỏi han. Tôi cũng đọc qua rồi để đấy, chẳng buồn trả lời. Không phải tôi kiêu hay chảnh ǵ đâu, mà nghĩ rằng họ cũng chỉ hỏi han xă giao thôi, mới quen mà, có chuyện ǵ mà nói.
Bẵng đi một thời gian, chính tôi lại là người chủ động liên lạc với Kubis. Chẳng là năm 2003 tôi cùng một số anh chị em nghệ sỹ đi lưu diễn ở Châu Âu.
Theo kế hoạch cả đoàn sẽ diễn ở khoảng 6, 7 nước trong ṿng hơn 1 tháng. Khi sắp diễn xong ở Đức, mọi người xin visa qua Séc mà không được. Lúc đó, ai cũng mệt mỏi v́ phải chờ đợi.
Ca sĩ Khánh Du
Thế nên tôi gọi điện cho Kubis để nhờ tư vấn một vài thông tin. Thấy tôi liên lạc, anh mừng lắm, vội vàng chạy xe từ Séc sang Đức gặp tôi luôn. Mấy ngày tiếp theo, Kubis đều đến thăm tôi đều đặn.
Có nhiều hôm, xem chúng tôi diễn xong, hai, ba giờ sáng anh ấy lại phải lái xe về để đi làm cho kịp. Hôm nào tôi rảnh anh ấy c̣n đưa tôi đi thăm quan đây đó.
Cuối cùng, khi không giải quyết được vụ visa, cả đoàn đành phải bỏ qua Sec để đến Hà Lan, Thụy Sĩ diễn tiếp.
Kubis đă đi cùng tôi suốt chặng đường lưu diễn đó. Anh ấy quan tâm chăm sóc tôi dữ lắm. Tôi nhớ thời gian đó đang là mùa đông ở châu Âu.
Trời rất lạnh, cả đoàn rét run. Có hôm, mấy chị em đang đứng co ro sau sân khấu chờ đến lượt diễn, anh í vội vă đi kiếm trà nóng, khệ nệ bê mời từng người, làm tôi xúc động vô cùng. Chính v́ vậy mà t́nh cảm cứ nhân dần lên theo thời gian.
Sau khi chuyến lưu diễn kết thúc, chúng tôi về nước, Kubis cũng xin về cùng. Tôi tưởng anh ấy chỉ theo về chơi, hóa ra cũng có công chuyện cả đấy.
Thấy tôi v́ trục trặc visa mà không sang đất nước anh ấy được, nên Kubis bí mật lên kế hoạch về Việt Nam và gặp đại sự quán Sec để xin visa cho tôi. Đến khi ấy th́ sự nhiệt t́nh, chu đáo đó của anh đă đánh gục tôi hoàn toàn.
Khi tôi đưa anh về nhà ra mắt, mẹ tôi vui lắm. Dù bà và anh chẳng nói được với nhau câu nào, nhưng mẹ tôi nh́n anh chăm chú rồi nói: "Người này đạo đức lắm, số hai đứa hợp đấy”.
Bà vốn duy tâm mà, nên rất tin vào con mắt nh́n người của ḿnh và lại càng vun vào cho tôi.
Lúc ấy, anh gần 50 mà tôi cũng xấp xỉ 40 rồi. Mỗi người đều đă từng lỡ dở một chuyến đ̣. Thế nên, khi cái duyên đến th́ chẳng có lí do nào mà chúng tôi từ chối. Và v́ vậy, tôi đă theo chồng.
Đến bây giờ nghĩ lại, tôi vẫn có cảm giác đó như một giấc mơ. Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, quá bất ngờ, kể cả với người trong cuộc.
Ba tháng, vâng, chỉ khoảng ba tháng ngắn ngủi, mà cuộc đời tôi đă hoàn toàn rẽ sang một hướng khác.
Nhiều người, kể cả bạn bè, cứ trách tôi tại sao lại đột ngột theo chồng bỏ cuộc chơi, đáng tiếc quá.
Nhưng thực ra, đến bây giờ, tôi không hề hối tiếc ǵ cả. V́ như tôi đă chia sẻ, khi duyên âm nhạc đứt đoạn th́ duyên vợ chồng lại đến với tôi, phải coi đó là duyên may của tôi mới đúng.
T́nh cảm nồng cháy
Càng tṛ chuyện với Khánh Du, tôi càng cảm nhận rơ niềm hạnh phúc của chị và nhận ra rằng quả đúng là chị chẳng có lí do ǵ để hối tiếc. Cuộc sống của chị bây giờ êm đềm, hạnh phúc lắm, không hề có sự mệt mỏi, bon chen mà những đồng nghiệp một thời của chị trong giới showbiz đang phải chịu đựng từng ngày.
Nhắc đến ông xă, lúc nào nét mặt Khánh Du cũng ngời ngời hạnh phúc. Chị khen chồng nhiều. Nào là anh ấy rất chín chắn, hiểu biết sâu rộng, có bản lĩnh.
Nào là v́ anh ấy là người từng trải nên luôn thông cảm, thấu hiểu tôi… Và Khánh Du chốt lại rằng: “Ngoài t́nh cảm, tôi c̣n rất ngưỡng mộ chồng ḿnh”.
Như vừa nhớ ra một điều quan trọng, chưa dứt lời khen đầu, chị đă vội vă khoe thêm: Mà quả thật là mẹ tôi nh́n người chính xác. Anh ấy đúng là một người chồng rất chuẩn mực, đạo đức.
Kubis không hút thuốc, chẳng rượu chè, cũng không thích ham chơi tụ tập bạn bè. Sau bảy giờ tối, anh ấy luôn tâm niệm đó là thời gian dành cho gia đ́nh.
Có hôm, một anh bạn thân đang thất t́nh nhắn tin rủ Kubis đi tâm sự. Anh ấy rất băn khoăn v́ không muốn để vợ ở nhà một ḿnh, mà đưa vợ đi cùng trong hoàn cảnh này th́ cũng không thuận tiện lắm.
Dù tôi đă an ủi chồng rằng không sao đâu, nhưng cuối cùng, anh vẫn từ chối với lí do là muốn ở nhà với vợ. Thật may, anh bạn kia không trách giận mà c̣n trách yêu là: Tao thật ghen tỵ với mày
Từ khi hai vợ chồng về sống với nhau, đến bây giờ cũng gần chục năm trời. Và trong ngần ấy thời gian, anh ấy luôn coi tôi là người đồng hành trong cuộc sống.
Kể cả khi đi chơi hoặc khi đi tiệc tiếp khách, Kubis luôn rủ vợ đi cùng. Anh ấy quan niệm hai vợ chồng là một, làm ǵ cũng cùng làm chung. Có lần, chúng tôi đi gặp gỡ bạn bè.
Tôi để anh ấy ngồi với cánh đàn ông và ngồi sang bàn khác để buôn chuyện với hội phụ nữ. Kubis đă rất ngạc nhiên thắc mắc: Tại sao lại tách anh ra như thế?
Tuy nhiên, nói vậy bạn đừng hiểu lầm là anh ấy thích kiểm soát tôi. Anh ấy muốn khi hai người ở bên nhau, th́ dành thời gian cho nhau trọn vẹn.
Nhưng ngược lại, anh ấy cũng rất tôn trọng tự do và quyền riêng tư của tôi. Nếu tôi muốn đi ra ngoài, chỉ cần báo anh một tiếng. Không bao giờ giữa chúng tôi có sự căn vặn, nghi ngờ, kiểm tra nhau cả.
Dù không c̣n trẻ trung ǵ nữa, nhưng tôi lại luôn có cảm giác chúng tôi như một cặp vợ chồng son rỗi vậy. Bởi lẽ, cả hai đă có con cái, nhưng chúng lại không ở cùng, nên chỉ có hai người sống với nhau. Cuộc sống v́ thế mà cũng rất thoải mái, thanh thản.
Ở bên đó, tôi không đi làm, thế nhưng cả ngày cũng bận rộn lắm. Nào là bận học hành, bận chơi thể thao, chăm lo nhà cửa, vườn tược. Tôi có một vườn hoa tulip rất đẹp.
Biết tôi thích loài hoa này, chính ông xă đă bày cho tôi cách trồng và chăm sóc đấy. Không những vậy, chúng tôi c̣n bận đi du lịch nữa. Tôi nói bận là đúng nghĩa luôn đó.
Bởi cứ đến cuối tuần, hay bất cứ dịp nghỉ lễ nào, chúng tôi cũng đều xách ba lô lên đường.
Thời gian đầu không quen, tôi cũng oải lắm. Mỗi lần sắp đi, tôi lại phải lo chuẩn bị đủ thứ: nào là quần áo, phụ kiện, đồ trang điểm…Thế nên, cứ thấy anh ấy bảo đi là tôi lại thảng thốt kêu lên: Trời ơi, lại đi nữa hả.Nhưng rồi, đi dần thành quen.
Tôi cũng đơn giản hóa mọi thứ hơn. Mỗi lần đi như thế, tôi học hỏi được rất nhiều điều. Hai vợ chồng hay đi du lịch văn hóa là chính. Mỗi vùng miền có văn hóa khác nhau với rất nhiều lễ hội.
Hơn thế nữa, các nước ở Châu Âu không có biên giới nên đi đây đi đó rất dễ. Những chuyến đi như thế không chỉ giúp chúng tôi mở mang được nhiều kiến thức mà c̣n khiến t́nh cảm vợ chồng giữa tôi và anh ấy thêm gắn bó sâu sắc.
Tuy không c̣n trẻ, và cũng chẳng phải tuưp người lăng mạn, nhưng Kubis luôn dành cho tôi một t́nh cảm yêu thương rất đáng trân trọng. Chẳng cứ ǵ những chuyến đi như thế tôi mới nhận ra đâu. Điều đó luôn được thể hiện trong từng hành động dù là nhỏ nhất của anh ấy.
Chẳng hạn, mỗi ngày, buổi sáng trước khi đi làm và buổi tối khi về nhà, anh đều dành cho tôi một nụ hôn ngọt ngào. Kể cả lúc ấy tôi đang bận làm ǵ, anh cũng phải chờ để hôn cho bằng được.
Khi chúng tôi ở bên nhau, anh luôn tắt điện thoại, chỉ mở số khẩn cấp, để toàn tâm toàn ư tận hưởng khoảnh khắc bên nhau.
“Chỉ cần như vậy thôi, tôi đă hạnh phúc lắm rồi”. Câu nói ngắn gọn mà chan chứa t́nh cảm của Khánh Du đă khép lại câu chuyện dài về chị. Nhưng dư âm của nó vẫn cứ vang vọng măi trong ḷng người viết.
Đúng, cuộc đời này, mỗi chúng ta cũng chỉ cần một t́nh yêu như vậy thôi, là đă đủ để hạnh phúc lắm rồi….
Nguồn: Minh Minh/ Phunutoday