Xưa có đôi vợ chồng anh nông dân nọ vốn đă nghèo lại đông con. Đă vậy chị vợ lại là người hay đăng trí (không khôn) chồng dặn trước quên sau.
Nhà nghèo nên cả nhà đều rách rưới. Bữa đó là phiên chợ chồng đưa tiền cho vợ và bảo:
- Ḿnh đi chợ mua cho tôi mấy vuông vải về để tôi thay cái khố này, nó rách quá rồi, vải mủn hết. Giờ lại đang mùa cày bừa nữa phải làm lụng nhiều.
Vợ nghe vậy cầm tiền và đi chợ. Chồng ở nhà đi bừa mấy sào ruộng thụt trời đă trưa anh thả trâu về nghỉ. Do ruộng thụt nên khố bị bùn bắn bẩn và ướt hết cả. Anh liền chọn chỗ khe nước khuất lội xuống tắm và giặt luôn chiếc khố. Xong lại đóng khố ướt về nhà. Về đến nhà anh gọi lũ con bảo chúng nhóm bếp cho ḿnh để hong khố. Lũ trẻ nhóm xong anh bảo chúng ra cổng đón mẹ.
Chúng ngóng mẹ sắp về nên ùa nhau ra tận cổng dưới chân đồi chờ mẹ. Anh vào bếp cởi vội khố ra hong. Được một lát bỗng nghe lũ trẻ reo to:
- Ô mẹ về... mẹ về. Bố ơi ! Mẹ mua vải, nhiều vải quá a a a...
Anh chồng nghe vậy mừng quưnh nghĩ là vợ mua được vải mới ḿnh sẽ có khố mới. Trong cơn phấn khích không nghĩ ngợi ǵ anh quẳng luôn chiếc khố đang cầm trên tay vào bếp lửa rồi lật đật chạy ra cửa xem vợ mua vải như thế nào. Vừa lúc đó lũ trẻ đă xúm xít đỡ rổ vải trên tay mẹ và đang vừa chạy vừa giơ những túm vải trước mặt chúng háo hức chạy về khoe bố.
Thấy vậy anh biết ḿnh đă nhầm vội chạy vào bếp định giật chiếc khố cũ ra nhưng than ôi ngọn lửa đă kịp thiêu chiếc khố ra tro. Anh cuống cuồng vơ vội tàu chuối khô ở xó bếp quấn vào người. Vừa lúc ấy lũ trẻ lễ mễ ôm một lô quả vải vào đến sân. Miệng vẫn reo:
- Bố ơi mẹ mua vải, mẹ mua vải.
Th́ ra cô vợ do đăng trí cầm tiền đi chợ vừa đến cổng chợ thấy hàng vải nên mua ngay về cho con mà quên là mua vải cho chồng làm khố!
Thế là anh chồng phải quấn lá chuối thay khố...
VietBF@sưu tập