Con trai cả hỏi vay 350 triệu để mua xe, cha mẹ thằng thừng từ chối. Đến khi con trai út mua nhà, ông bà lại chủ động cho 700 triệu. Tại sao lại có sự thiên vị này?
Nguồn: Internet
Tôi họ Diệp, năm nay 68 tuổi. Gần đây con trai cả thường xuyên đến nhà gây sự, nói chúng tôi thiên vị em trai. Nguyên nhân là do năm ngoái nó muốn mua xe, hỏi vay 350 triệu nhưng vợ chồng tôi từ chối. 2 tháng trước, con trai út dự định mua nhà, khi biết tin này chúng tôi lập tức rút 700 triệu tiền tiết kiệm về đưa cho con. Chính v́ điều này mà con trai cả bất măn, cảm thấy cha mẹ thiên vị, ưu ái con út hơn. Tôi không phủ nhận, trong việc này vợ chồng tôi đúng là thiên vị con trai út hơn. Nhưng mọi việc đều có lư do của nó cả.
Khi 2 con c̣n nhỏ, chúng tôi rất thương cậu con trai cả, v́ thằng bé rất khéo miệng, luôn nói những lời hay ư đẹp làm vừa ḷng vợ chồng tôi. Nhưng sau khi các con trưởng thành, chúng tôi nhận ra cậu con trai cả của ḿnh là người chỉ biết nghĩ đến lợi ích cá nhân, vô cùng ích kỷ, chẳng bao giờ biết thương yêu bố mẹ.
Khi các con lập gia đ́nh, chúng tôi không thiên vị, cho cả hai số tiền như nhau. Nhưng con trai cả lại cảm thấy chúng tôi cho như thế là quá ít. Thế là sau khi lấy vợ, hai vợ chồng nó càng ngày càng tỏ ra thiếu tôn trọng cha mẹ. Lễ tết chưa bao giờ mua quà cho chúng tôi, thậm chí c̣n chẳng mấy khi về thăm nhà. Con trai cả nghĩ rằng chúng tôi cho tiền hai anh em bằng nhau là thiên vị và lấy lư do này để không quan tâm đến chúng tôi, không làm tṛn bổn phận của một người con, không hiểu cho tấm ḷng của người làm cha mẹ. Vợ chồng tôi thấy rất đau ḷng nên khi con hỏi vay tiền chúng tôi không muốn cho.
Ngược lại, từ nhỏ con trai út đă rất hiếu thảo với chúng tôi. Thằng bé thật thà, không khéo miệng như anh nhưng rất hiểu chuyện và tốt bụng. Mỗi khi có món ngon, thay v́ vội vàng ăn hết, thằng bé sẽ chia sẻ với chúng tôi. Khi lớn lên đi làm, mỗi tháng con trai út đều gửi về cho chúng tôi một khoản sinh hoạt phí. Mỗi tháng con đều tranh thủ về thăm nhà, hỏi thăm sức khỏe của bố mẹ. Những ngày lễ tết con cũng không quên quà cáp cho bố mẹ. Cô con dâu út cũng rất hiếu thảo, ngoan ngoăn, mỗi lần gặp chúng tôi đều nhanh tiếng gọi “bố mẹ” rồi vào bếp nấu những món ngon, bổ dưỡng cho chúng tôi thưởng thức.
Từ những hành động, thái độ ấy vợ chồng chúng tôi nhận ra không thể trông chờ vào con trai cả, may mắn thay chúng tôi vẫn c̣n cậu con trai út, đó là chỗ dựa của chúng tôi trong quăng đời c̣n lại. Bất kể mọi người đánh giá thế nào, tôi vẫn tin rằng cách nh́n nhận và hành động của vợ chồng tôi là không sai. Tiền bạc là do hai vợ chồng tôi cực khổ kiếm được, chúng tôi có quyền quyết định về số tiền của ḿnh. Tôi nghĩ, làm cha mẹ th́ không nên chỉ nghe con cái nói ǵ, mà c̣n phải nh́n các con làm, cách con quan tâm đến cha mẹ.
VietBF@sưu tập