Tôi để ư thấy dạo này vợ ḿnh có vẻ nghe kém.
Tôi đề nghị bả đi khám tai nhưng bả nhất quyết không chịu. Quyết tâm chứng minh cho vợ thấy vấn đề, tôi nghĩ ra một cách.
Tôi lên lầu, lấy điện thoại ra để ghi âm. Biết bả đang ở dưới bếp, tôi hét xuống: "Bà ơi, hôm nay cho tôi ăn ǵ vậy?"
Không có tiếng trả lời. Tôi xuống cầu thang và thử lại: "Bà ơi, hôm nay cho tôi ăn ǵ vậy?" Vẫn im lặng.
Tôi bước vào pḥng khách và hét lớn hơn: "Bà ơi, hôm nay cho tôi ăn ǵ vậy?" Vẫn không có ai trả lời.
Tôi đứng ngay ngoài cửa bếp và gọi: "Hôm nay cho tôi ăn ǵ vậy?" Nhưng vẫn chỉ có sự im lặng.
Cuối cùng, tôi đi thẳng đến sau lưng bà và hét lên: "Bà à! Hôm nay cho tôi ăn ǵ vậy?!"
Bà quay phắt lại và quát: "Trời đất ơi! Tôi đă trả lời cả trăm lần là CƠM GÀ mà sao ông vẫn hỏi?"
VietBF@sưu tập