MỘT CÂU CHUYỆN Ư NGHĨA
Ông Winston Churchill –
Cựu Thủ tướng Anh từng nói rằng “chúng ta sinh sống bằng những ǵ chúng ta kiếm được, nhưng chúng ta tạo lập đời ḿnh bằng chính những ǵ mà chúng ta cho đi”.
Thế giới này là một nơi tuyệt vời. Bạn cho đi thứ ǵ th́ sẽ nhận được những điều tốt đẹp đáp lại!
Câu chuyện ư nghĩa dưới đây sẽ giúp mỗi chúng ta nh́n thấy được “nhân” và “quả” của cuộc đời ḿnh, nó cũng sẽ là bài học để mỗi khi bạn đứng trước một hoàn cảnh cần phải gieo hạt tốt, bạn sẽ không ngần ngại hành động.
THOÁT CHẾT V̀ HÀNH ĐỘNG THEO NHÂN – QUẢ
Câu chuyện kể về vị danh tướng Dwight Eisenhower. Ông là một vị tướng 5 sao trong Lục quân Hoa Kỳ và là Tổng thống Hoa Kỳ thứ 34 từ năm 1953 đến 1961. Trong thời Thế chiến thứ 2, ông phục vụ với tư cách là tư lệnh tối cao các lực lượng đồng minh tại Châu Âu, có trách nhiệm lập kế hoạch và giám sát cuộc tiến công xâm chiếm thành công vào nước Pháp và Đức năm 1944 – 45 từ mặt trận phía Tây.
Vào thời đó, một hôm ông Eisenhower cùng với đoàn tùy tùng vội vă lái xe về tổng hành dinh quân đội ở Pháp để tham dự một cuộc họp khẩn cấp.
Lúc đó trời đang mùa đông lạnh buốt lại thêm mưa tuyết rơi phủ đầy khắp nơi. Xe đang chạy th́ ông bất ngờ để ư nh́n thấy có hai vợ chồng già người Pháp ngồi ở bên lề đường đang run rẩy v́ cái lạnh giá buốt.
Ông lập tức ra lệnh cho đoàn tùy tùng ngừng lại và muốn phái một thông dịch viên tiếng Pháp tới hỏi thăm cặp vợ chồng này.
Một viên tham mưu nhắc nhở ông là nên để cho nhân viên công vụ tại địa phương lo chuyện này, phái đoàn phải đi nhanh lên v́ sợ trễ cuộc họp. Ông nói nếu đợi cảnh sát địa phương tới th́ sợ là quá muộn và hai người này sẽ chết cóng.
Sau khi hỏi thăm, ông Eisenhower biết được là họ đang muốn tới Paris để gặp con trai nhưng xe của họ bị chết máy giữa đường.
Ông bảo hai vợ chồng già mau lên xe của ông. Ông liền ra lệnh thay đổi lộ tŕnh, đưa cặp vợ chồng tới Paris trước, rồi ông và đoàn tùy tùng mới lái xe tới tổng hành dinh để dự cuộc họp.
Không ngờ chính sự chuyển hướng bất ngờ ngoài kế hoạch này đă cứu mạng ông! Quân Quốc Xă có tin t́nh báo nên biết chính xác hành tŕnh của ông và đă bố trí sẵn các tay súng bắn tỉa nấp ŕnh tại các ngă tư. Nếu ông tới th́ sẽ bị hạ sát ngay chỗ đó. Nhưng hóa ra chỉ nhờ vào ḷng tốt gieo đúng lúc đă giúp ông đổi lộ tŕnh và tránh thoát cuộc mưu sát.
THOÁT CHẾT
Câu chuyện thâm thúy trên đang nói với chúng ta một triết lư mà không phải ai cũng thấu hiểu, tin tưởng.
Sự cho đi hay “gieo hạt” là một quy luật vũ trụ, sự cho đi có ư nghĩa, giá trị chính là ở thời điểm và cách cho. Bạn gieo hạt đúng lúc, có thể thay đổi cả số mệnh và cuộc đời của bạn.
V́ vậy, nếu bạn đang khó khăn, bế tắc,… hăy nh́n lại hành tŕnh mà bạn đă đi qua, sự cho đi đă đúng và đủ hay chưa. Đừng đ̣i hỏi quá nhiều cho bản thân khi chúng ta chưa biết cho đi nhiều hơn.
Mọi người, mọi vật đều phải thay đổi khác đi theo một định luật: Sinh, Trụ, Hoại, Diệt, mà không cách chi sửa đổi được. Điều mà bác có thể làm được là bác tự quán chiếu, soi rọi về thân xác và tâm thức của bác, để bác thấy tính: “Vô ngă” của vạn vật. Để không thấy có cái ǵ là “Tôi” hoặc là “Của tôi”, mà chỉ là giả có, tạm có mà thôi (Phàm sở hữu tướng, giai thị hư vọng. = Cái ǵ có h́nh có tướng, đều là giả có, chứ không thật có). Ngay như nhà cửa, sự nghiệp, danh vọng, vợ, chồng, con cái của bác cũng chỉ là:
Của bác trên danh nghĩa, chúng không thực sự thuộc về bác. Chúng thuộc về tự nhiên!!!
Như lời bác vừa cầu mong, chẳng những không đạt được. Thân bác vẫn đau đớn như thường và cách suy nghĩ sai lầm của bác c̣n đau khổ hơn nhiều nữa. V́ cầu mong mà không được là khổ (Cầu bật đắc khổ). Bởi vậy, bác phải nh́n mọi thứ đúng theo bản chất của nó và đừng níu kéo nó, đừng tiếc thương nó: “HĂY BUÔNG NÓ RA”. Bác hăy rũ sạch mọi thứ bên ngoài. Bác hăy “Buông ra!”. Bác đừng bám víu vợ, chồng, con cái, quyến thuộc, tài sản, công danh… V́ nhưng thứ đó bác không thể mang theo được, hoặc bác không “buông”, th́ nó cũng phải “buông” bác mà thôi. Cho nên bác “Hăy Buông Ra!”, bởi mọi thứ đều Vô Ngă: “Không tôi và Không của tôi”. Tất cả rồi sẽ biến mất; chẳng c̣n ǵ.
Bác phải nhận biết cho bằng được điều này, và sau khi biết rồi th́ bác hăy ‘buông’ tầt cả. Đừng bận tâm về con cái, bây giớ chúng c̣n trẻ. Rồi mai này chúng cũng sẽ già cả y như bác ngày hôm nay. Không ai trên thế gian này có thể trốn thoát được định luật: sinh trụ hoại diệt... Nếu bác “Buông ra” được mọi thứ th́ bác mới thấy được chân lư. Vậy bác đừng lo lắng và đừng ôm giữ bất cứ điều ǵ th́ bác sẽ thanh thản trong mọi t́nh huống bác ạ!
Ông già hỏi nữa: - Bẩm bạch thầy, nghe thầy dạy dễ quá, nhưng làm sao con ‘buông ra’ cho được?
- Nếu bác ‘buông ra’ không được th́ bác sẽ vô cùng đau khổ. V́ không ‘buông ra’ cũng chẳng được. Bởi mọi thứ nó không thuộc về của bác, kể cả chính xác thân bác nữa. Lúc này bác hăy tập trung tâm tưởng, để cho nó được an nhiên tự tại, c̣n mọi việc đă có người khác lo. Bác hăy tự nhủ ḷng rằng: “Chung sự” (Tôi hết việc rồi)- Tư tưởng ham sống lâu sẽ làm bác đau khổ. Cho dù bác mong muốn thiết tha tới đâu cũng chẳng được. Muôn sự đều vô thường và luôn luôn không cố định… “Sau khi sinh ra > Nó biến hoại > Sau khi sinh ra > Nó diệt đi !”. Đức Phật cũng thế, bác và cả bàn dân thiên hạ cũng đều như thế. Vậy mà bác muốn xác thân bác c̣n măi sao được? Bác hăy nh́n vào hơi thở th́ biết. Nó đi vô rồi lại đi ra, bản chất của nó là vậy. Bác chẳng thể ngăn cản sự đi ra và đi vô của nó được.
Bác thử nghĩ coi: “Có thể nào bác thở ra mà không thở vào được chăng?”. Tức là hơi thở nó đi vào, rồi nó lại đi ra. Khi nó ra rồi th́ nó lại phải đi vào. Tự nhiên là như vậy, không cách chi làm khác được.
Y chang sự quá tŕnh bác sinh ra > rồi già nua > rồi bệnh tật > rồi chết đi! Đó là điều hoàn toàn tự nhiên và b́nh thường…
Nếu bác không sinh ra, th́ lấy ǵ bây giờ bác bị đau bệnh! Và lấy ǵ để mai mốt bác chết! Bác có hiểu điều đó không ???
- Kính bạch thày, con ngộ được những ǵ thầy vừa dạy, nhưng con vẫn lo sợ quá chừng!
- Bác nên hiểu rằng: Vạn sự ở đời là như vậy, khi bác nhận thức được đúng đắn th́ bác đừng do dự: “Hăy buông ra tất cả, hăy dẹp bỏ tất cả”.
Dù bác không buông nó ra th́ mọi thứ nó cũng bắt đầu buông bác ra đó. Này nhé! Như những bộ phận trong cơ thể của bác nó cũng đang muốn rời xa bác đấy. V́ những bộ phận ấy nó đă sống đủ thời hạn với bác rồi, nên nó sắp ra đi đó. Bản chất của nó là: “Đă đến, th́ phải ra đi”. Bởi thế gian là không có sự b́nh thường hay măi măi, dù bất cứ ở đâu, bất cứ thời nào, bất cứ thành phần giai cấp nào; người giầu có, kẻ nghèo khó, người lớn cũng như trẻ nhỏ, người có học cũng như người thất học…v.v. Cũng không thể có sự b́nh thường được. Ai ai cũng phải xoay vần theo luật “Vô Thường” chi phối. Quán triệt được điều đó, bác sẽ chả c̣n quyến luyến bất cứ sự ǵ. Bác hăy ‘Buông ra” chứ không c̣n nắm giữ được nữa, v́ có giữ cũng chẳng đặng. Bác buông ra, th́ tâm bác sẽ thảnh thơi; không buồn mà cũng chẳng vui, không khiếp sợ và cũng chẳng liều lĩnh. Lúc bấy giờ ḷng bác sẽ an ổn với trí tuệ hiểu biết: “Vạn vật không bao giờ có thể thường c̣n măi măi được”.
“ĐẶC TÍNH PHẢI ĐỔI THAY CỦA VẠN VẬT, KHÔNG BAO GIỜ THAY ĐỔI”.
Nếu bác có nhiều thứ, bác sẽ phải bỏ lại nhiều thứ. Nếu bác có ít thứ, bác sẽ bỏ lại ít thứ; giầu có là giầu có, nổi danh là nổi danh, sống lâu là sồng lâu… chẳng có ǵ khác biệt, mọi sự cũng thế thôi! Vậy bác hăy buông nó ra, buông cho đến khi nào tâm trí bác an lạc! Mọi sự bác không c̣n cảm thấy khổ đau hay sung sướng. Mọi- thứ bác không c̣n thấy là của bác nữa; Sung sướng và khổ đau cũng đểu Hoại, Diệt và Mất tiêu
như nhau… Duy chỉ có một thứ là c̣n và c̣n vĩnh viễn là của bác. Đó là “Phật tánh” là vĩnh cửu của bác mà thôi.
- Kính bạch thầy, con đă ngộ!!!
- Vậy sao! Bác giải thích xem nào ?
- Thưa thầy, chỉ có định luật: “Vô Thường” là bất biến, là vĩnh cửu, là thường c̣n. Ngoài ra, tất cả các Pháp; muôn vàn vạn sự ở đời này đều luôn luôn biến đổi không bao giờ ngừng.
Chẳng hạn như:
*THÂN VÔ THƯỜNG: Nay khỏe mạnh, mai ốm đau. Nay đang sống, mai đă chết…
*TÂM VÔ THƯỜNG: Nay đang mến thương nhau, mai chuyển sang hận thù ân oán nhau…
*TÀI SẢN VÔ THƯỜNG: Của cải nay c̣n, mai hết. Tức là tiện nghi vật chất không thể tồn tại măi được…Vật thể này biến đổi chất liệu thành ra vật thể khác. Sự vật không bao giờ cố định cả.
Thầy cười hoan hỷ, đoạn thầy hỏi:
- Đúng, bác hiểu khá đấy, như vậy bác sẽ làm ǵ khi bác hiểu như vậy?
- Kính bạch thầy, con sẽ buông ra tất cả mà không bám víu vào bất cứ điều ǵ trên thế gian này. Để mọi sự chảy suôi như ḍng nước. Tính của nước luôn chảy xuống chỗ chũng (thủy lưu tại hạ), dù chỗ đó là đất hay cát, hoặc ruộng vườn. Bản chất của nước là như vậy, con cũng phải giữ tâm như vậy. Tại sao? Bẩm thưa thầy, bởi nước luôn chảy một cách tự nhiên xuống chỗ thấp mà không có cách nào cho nó chảy một cách tự nhiên lên trên cao được. Đó là định luật của càn khôn vũ trụ mà thầy vừa chỉ dậy cho con.
- Vâng! Bác hiểu được như thế, tức là bác đă thắp sáng ngọn đuốc trí tuệ của bác rồi đấy. Bây giờ chỉ c̣n một điều là bác đưa vào thực hành những ǵ bác vừa chứng ngộ là đạt quả Phật rồi đó.
- Kính thưa thầy, con ngỡ là thành Phật khó lắm chứ! Đâu đơn giản như thầy vừa nói ?
- Phật đă có sẵn ngay trong bác rồi. Nguời đời thường mang ông Phật thật, đi t́m kiếm ông Phật ơ ngoài, ở chốn xa xôi không sao thấy được, để cầu xin van vái… Trong lúc ông Phật ở ngay trong ḿnh thí lại bỏ quên.
- Bạch thầy, con vốn ngu tối xin thầy khai thị cho con được rơ rang hơn, chứ thầy nói như thế làm sao con hiểu được.
- Có khó ǵ đâu: “Phật Tức Tâm”. Mọi người trong chúng ta đă có sẵn một ông Phật ở trong ta rồi. Nhưng v́ u mê tăm tối, nên tham lam: Sắc, Tài, Danh một cách vô độ mà không hiểu rằng những thứ đó do nhân duyên giả hợp tạm có. Hợp rồi tan, sinh rồi diệt! Ngay như xác thân bác cũng tạm có đó. Rồi trở thành không đó có bao lâu! Tựa hồ như bóng phù du, như ào ảnh, như khói sương… Nhưng v́ si mê chạy theo níu kéo nó. Nên thành chúng sinh mà thôi. Bây giờ bác đă giác ngộ và bác buông ra những thứ mà trước đây bác bám víu v́ ngỡ là thật… Vậy là bác đă thành Phật rồi. Bởi Phật và Chúng sinh chỉ khác nhau có một bước:
MÊ LÀ CHÚNG SINH, GIÁC NGỘ LÀ PHẬT
Phật và chúng sinh, chỉ khác nhau có vậy. Ví dụ: Ông bà thân sinh ra bác, cho bác ăn học tới nơi tới chốn; là con người trí thức đàng hoàng... Nhưng v́ u mê! Bác ham chơi, đàn đúm với chúng bạn, sa đà say sưa trác táng, hưởng thụ thú vui vật chất, dẫn đến sa đọa hư hỏng. Khi ấy, bác là kẻ tồi tệ xấu xa… Nay gặp duyên may bác giác ngộ. Thấy được lẽ thật. Bác bỏ con đường hư thân mất nết, trở lại con người thật của ḿnh… Với bằng cấp và kiến thức có sẵn của ḿnh. Bác tận tụy làm ăn, liêm chính, giữ uy tín đạo đức… Là bác trở thành người cao sang, quí phái… Như vậy, một con người của bác có hai giai đọan:
a) Giai đoạn 1: Bác là kẻ xấu xa, cho dù bác có bằng cấp là người học thức.
b) Giai đoạn 2: Bác là người cao quí. Do bác giác ngộ được chân lư đạo Pháp…
Tức là trước th́ bác là kẻ xấu xa do u mê! Sau bác thành người cao quí do bác giác ngộ. Nghĩa là xấu xa hay cao quí chỉ khác nhau có u mê hay giác ngộ mà thôi. Và Phật hay chúng sanh cũng chỉ khác nhau có thế…
Có những trường hợp sử dụng lư luận, vũ khí, trí tuệ cũng không bằng sử dụng sự im lặng.
Trong một hoàn cảnh ngặt nghèo nào đó, quí vị bị người ta hăm dọa th́ cứ làm thinh, không phản ứng ǵ hết mà gương mặt rất b́nh thản, thản nhiên. Người ta thấy quí vị làm thinh, không nghe quí vị nói, hay b́nh luận, hay có ư kiến ǵ mà lại rất thản nhiên, họ sẽ hoang mang ngay.
Thậm chí, trong trường hợp một số người đang chạy tới để tấn công ḿnh, quí vị cứ đứng đó, cứ làm thinh, họ sẽ thay đổi thái độ. Nhưng nếu quí vị chống cự, hay tỏ ra ḿnh có vẻ đối phó th́ họ tấn công thật.
Trong phim nói về t́nh sử Đại Đường có một câu chuyện tương tự. Có một ông đại đức ở xứ nọ phải ḷng và yêu cô công chúa thứ 17 của vua Đường. Trong hoàn cảnh nào đó không rơ, ông đại đức giống như bị phạt phải ngồi trong một khu rừng có nhiều chó sói.
Ông ngồi nhắm mắt trong rừng cho đến qua đêm. Đêm đó, chó sói đến gần bao vây ông, dồn ông, ngửi ông, nhưng ông vẫn ngồi làm thinh, không cục cựa, không mở mắt, coi như ḿnh không thấy chó sói, không cảm thấy trời thấy đất, không cảm thấy chính ḿnh, không cảm thấy ǵ hết. Cuối cùng, bầy chó sói đó bỏ đi.
Thật vậy, nếu làm thinh trong trạng thái không thấy luôn cả ḿnh th́ tạo ra lực rất mạnh.
T́nh huống dùng sức mạnh của sự im lặng
Sức mạnh của sự im lặng không phải là công thức có thể áp dụng trong tất cả mọi t́nh huống, nhưng đối với những trường hợp có rất nhiều vấn đề tranh căi hay hơn thua, sử dụng lư luận, trí tuệ cũng không bằng sử dụng sự im lặng.
Đă gọi là im lặng tức là không có hướng cái đầu của ḿnh về những chuyện bên ngoài, im lặng đến mức độ là quên luôn cả ḿnh th́ sức mạnh mới thực sự vĩ đại. Cái miệng của ḿnh không phát ra một âm thanh ǵ hết, cái đầu của ḿnh cũng không phát ra sự lầm thầm ǵ, đó mới gọi là im lặng.
Với những chuyện mà lời lẽ, tiền bạc, vũ khí, kiến thức không giải quyết được, th́ sức mạnh của sự im lặng sẽ giải quyết được.
Trong t́nh huống ngàn cân treo sợi tóc, chẳng hạn, ḿnh đang đi giữa đồng không mông quạnh mà thấy một con sư tử đang chạy đến phía ḿnh. Ḿnh không biết làm ǵ, không biết dựa vào đâu, không có cây để leo, không có vũ khí để tự vệ, nói tóm lại là chỉ có cảnh chết trước mắt thôi. Lúc đó, ḿnh ngồi xuống, nhắm mắt, quên luôn ḿnh đi. Trường hợp dùng sức mạnh im lặng là như vậy.
Trường hợp hai vợ chồng hay căi cọ hoặc lư sự với nhau, quí vị im lặng, quan sát, lắng nghe, cư xử với nhau bằng những việc làm trong trạng thái tĩnh lặng để giải quyết thời điểm căng thẳng đó. Khi thời điểm đó qua rồi, ḿnh sẽ ứng dụng giải pháp khác.
Khi nói chuyện với ai đó mà họ thích tranh luận quá, nếu quí vị tranh luận lại nữa sẽ không đạt hiệu quả ǵ hết. Quí vị phải im lặng. Hoặc khi dự một cuộc họp, quí vị im lặng, lắng nghe và quan sát cho đến khi nào cần thiết phải nói một điều ǵ đó th́ nói, c̣n không cần thiết th́ giữ thái độ im lặng. Khi người ta hỏi về một điều ǵ đó, quí vị có nhiều cách trả lời trong đó có cách giữ im lặng. Im lặng có một sức mạnh, một ư nghĩa đặc biệt của nó.
Khi im lặng, quí vị ở trong thế chủ động và người khác sẽ ở trong thế bị động. Người ta sẽ b́nh luận, suy nghĩ măi về sự im lặng của quí vị, và như vậy tức là người ta đă ở trong thế bị động hoàn toàn, tâm họ bị động, cái đầu bị động.
Quí vị ở trong thế chủ động, đầu óc của quí vị ở trạng thái zero, trạng thái rất hoàn hảo, không có ǵ để nói, không có ǵ để b́nh luận. Có khi người ta chịu không nổi, chửi toán lên, bảo ḿnh khinh người ta. Người nổi nóng, nổi khùng, nổi điên, la hét, đập đổ là người đang chứng minh sự yếu đuối của ḿnh, sự bất lực của ḿnh, chứ không phải họ mạnh. Người mạnh là người làm thinh. Người nào muốn chứng minh nhiều chừng nào th́ người đó yếu chừng ấy.
Nhưng tới công sở làm việc, hay đem đơn xin vay tiền, ḿnh làm thinh th́ không được, mà phải giải thích, người ta thắc mắc chỗ nào th́ giải thích chỗ đó. Hồ sơ của ḿnh phải được 9 điểm người ta mới cho ḿnh vay, nếu ḿnh làm mới được 8 điểm th́ phải giải thích, phải thuyết phục chứ không làm thinh được. Thấy ḿnh làm thinh, người có thẩm quyền duyệt sẽ bảo “Ông này, bà này chưa sẵn sàng để vay tiền, giống như được hay không được th́ thôi, chứ chưa có tâm ư sẵn sàng. Nếu cho người này vay, có khi người ta trả không được”. Cho nên, phải tùy hoàn cảnh mà áp dụng.
Sức mạnh con ngươi là điều chi
Chẳng phải gươm đao, súng đạn ǵ
Nhưng là yêu thương và gắn kết
Vượt qua hết được cảnh lâm nguy
Chuyện cảm động về cặp song sinh 1 trai 1 gái. Trong khi bé trai khỏe mạnh, bé gái lại rất yếu và nguy kịch buộc ḷng bác sỹ phải để hai bé nằm trong 2 lồng kính riêng. Nhưng một hôm, cô y tá phá lệ đặt 2 bé nằm cạnh nhau. Bất ngờ cậu anh trai dang tay ôm lấy em gái ḿnh trong nhiều giờ đồng hồ. Kỳ diệu hơn là nhịp tim cô bé cũng bắt đầu đập b́nh thường, sức khỏe dần hồi phục và thoát khỏi bàn tay tử thần.
Đôi khi sức mạnh kỳ diệu không ở đâu xa, mà chỉ đơn giản là một ṿng tay ấm áp từ những người thân yêu bạn nhỉ!?
Đôi khi là một nhà sư tôi được yêu cầu đến tụng kinh cho tang lễ. Tôi cảm thấy buồn cho gia quyến của người chết nhưng đôi khi tôi cũng cảm thấy không giúp được ǵ v́ có quá nhiều khó xử trong vai tṛ của một nhà sư đi tụng kinh đám tang.
Một ngày nọ, một phụ nữ trẻ tuổi đến gặp tôi. Cha cô mới chết sáng hôm đó. Ông mới chỉ 42 tuổi. Cô nói với tôi bằng tiếng Phúc Kiến: “Xin mời thầy đến tụng kinh. Xin thầy mở con đường cho cha tôi”. Tôi nh́n cô ta với tất cả tấm ḷng từ bi mà tôi có thể tập trung. Tôi có thể cảm thấy sự bối rối và đau khổ của cô. Cô khoảng chừng 20 tuổi và là một người con gái có hiếu. Trong thâm tâm tôi nói thầm với ḿnh: “Trời ơi tôi sẽ mở đường cho người như thế nào đây? Con đường tưởng tượng nào tôi sẽ vẽ trong không khí cho hồn tưởng tượng đặt chân lên? Làm sao tôi có thể nói với người phụ nữ trẻ tuổi tội nghiệp đang ở trong t́nh trạng buồn phiền và bối rối rằng:” không có con đường nào như cô có lẽ đă tưởng tượng như thế?”
Đức Phật cũng có lần ở trong t́nh thế như vậy và Ngài đă trả lời ra sao?
Một hôm một người trẻ tuổi lại gần Đức Phật và hỏi Ngài: “Bạch Thế Tôn, cha con chết. Xin mời Đức Phật đến và cầu nguyện cho cha con, cứu độ linh hồn ông ấy để ông ấy có thể đi lên thiên đàng. Những người Bà La Môn cử hành những nghi thức này nhưng Đức Phật lại c̣n mạnh hơn họ nhiều. Nếu Ngài sẽ làm điều đó, chắc chắn hồn cha con sẽ bay thẳng về thiên đàng”.
Đức Phật trả lời, “Rất tốt, hăy đi ra chợ và đem về cho ta hai cái b́nh đất và một ít bơ”. Người trẻ tuổi sung sướng v́ Đức Phật đă hạ cố thi hành một số thần thông để cứu linh hồn cha của ḿnh. Anh ta vội vă đi ra phố và mua các thứ mà Đức Phật bảo. Đức Phật chỉ dẫn cho anh ta để bơ vào một b́nh và để đá vào b́nh kia. Rồi ném cả hai b́nh đó xuống ao. Người trẻ tuổi làm theo và cả hai b́nh đều ch́m xuống đáy ao. Rồi Đức Phật tiếp tục: “Bây giờ hăy lấy một cái gậy và đập vỡ hai b́nh đó ở dưới ao”. Người trẻ tuổi làm theo. Hai cái b́nh bị đập vỡ và bơ th́ nhẹ đă nổi lên c̣n ḥn đá v́ nặng nên vẫn ở dưới đáy ao.
Rồi Đức Phật nói: “Bây giờ nhanh lên đi tập họp tất cả những thầy tu. Hăy nói với họ đến và tụng kinh để bơ ch́m xuống và viên đá nổi lên.” Người trẻ tuổi nh́n Đức Phật, sửng sốt, nói, “Bạch Đức Thế Tôn, Ngài có nói thật không ạ. Chắc chắn Ngài không thể trông chờ bơ nhẹ mà ch́m và đá nặng mà nổi. Điều đó ngược lại với quy luật tự nhiên.”
Đức Phật mỉm cười và nói: “Này con, con đă thấy nếu cha con có một cuộc đời LƯƠNG THIỆN th́ những HÀNH VI của ông cũng nhẹ như bơ cho dù thế nào th́ ông cũng lên thiên đàng. Không ai có thể cản được, ngay cả đến ta. Không ai có thể chống lại NGHIỆP luật thiên nhiên.
Nhưng nếu cha ngươi có một cuộc đời BẤT THIỆN th́ cũng giống như ḥn đá nặng, cha ngươi sẽ bị ch́m vào địa ngục. Dù tụng kinh nhiều đến đâu đi nữa bởi tất cả các thầy tu trên thế giới này cũng không thể gây thành khác được.”
Người trẻ tuổi hiểu rơ. Anh thay đổi quan niệm sai lầm của anh và ngừng đi loanh quanh đ̣i hỏi cái không thể được.
Nụ cười của Đức Phật đă đi tới điểm: Không ai có thể cứu chúng ta, sau khi chúng ta chết. Theo NGHIỆP luật, chúng ta là sở hữu chủ của những hành vi của chúng ta, chúng ta là người thừa hưởng những hành vi của chúng ta. Những hành vi của chúng ta thực sự là tài sản của chúng ta. Chúng là chỗ nương tựa thực sự của chúng ta, là những thân nhân thực sự của chúng ta. Chúng là trung tâm từ đó chúng ta xuất phát.
Khi chúng ta chết, chúng ta không mang được dù chỉ có một xu với chúng ta, hay bất cứ thứ đồ ǵ của cá nhân chúng ta. Cũng chẳng có thể mang được một trong những người thân để cùng đi với chúng ta. Giống như chúng ta đến một ḿnh theo NGHIỆP của chúng ta th́ chúng ta cũng phải ra đi một ḿnh.
Nếu chúng ta hiểu rơ NGHIỆP luật, th́ chúng ta sẽ cảm niệm thấy sống một cuộc đời LƯƠNG THIỆN quan trọng đến như thế nào trong khi chúng ta c̣n sống. Đợi đến lúc chết th́ sẽ quá muộn. Có một chút ǵ đó có thể làm được.
Tôi nói với cuộc sống rằng hăy lấy đi ḷng tự trọng của tôi, nhưng cuộc sống từ chối. Cuộc sống nói với tôi rằng cuộc sống không thể lấy đi ḷng tự trọng của tôi, nhưng tôi có thể từ bỏ tự trọng của ḿnh khi tôi muốn.
Tôi nói với cuộc sống rằng hăy làm cho đứa con tật nguyền của tôi được lành lặn, nhưng cuộc sống từ chối. Cuộc sống nói với tôi rằng tâm hồn đứa con của tôi thật hoàn hảo, và thân thể chỉ là tạm thời mà thôi.
Tôi nói với cuộc sống hăy ban cho tôi sức chịu đựng, nhưng cuộc sống từ chối. Cuộc sống nói với tôi rằng sự chịu đựng có được một phần do những đau khổ gây nên – và sự chịu đựng không phải là một đặc ân ban tặng – chịu đựng là một bản năng sống.
Tôi nói với cuộc sống hăy mang đến cho tôi niềm hạnh phúc, nhưng cuộc sống từ chối. Cuộc sống nói sẽ mang đến những điều may mắn cho tôi và hạnh phúc sẽ khởi nguồn từ chính bản thân tôi.
Tôi nói với cuộc sống hăy làm giảm đi những nỗi đau trong tôi, nhưng cuộc sống từ chối. Cuộc sống nói rằng sự chịu đựng giúp tôi thoát khỏi những lo lắng vật chất và mang tôi đến gần cuộc sống hơn.
Tôi nói với cuộc sống hăy giúp tôi luôn chín chắn, nhưng cuộc sống từ chối. Cuộc sống nói với tôi rằng tôi phải biết tự trưởng thành, nhưng cuộc sống sẽ tô điểm thêm vào những năm tháng trong đời tôi với những lần vấp ngă giúp tôi có thêm những kinh nghiệm sống.
Và khi tôi nói với cuộc sống rằng hăy giúp tôi có thể yêu một người nào đó nhiều như người đó đă yêu tôi, cuộc sống nói với tôi rằng cuối cùng tôi cũng hiểu ra vấn đề rằng cuộc sống không là một phép màu để cầu xin, cuộc sống là cơ hội để tôi được yêu thương và biết yêu thương.
Cuộc sống không cố ư muốn làm chúng ta e dè sợ hăi, mà chỉ muốn chúng ta hiểu và sống mà thôi.
Luật Nhân Quả Trong Cuộc Sống Xă Hội Và Khoa Học - Bác Sĩ Thái Minh Trung
Luật Nhân Quả là một cuộc cách mạng tâm linh
Khi không hiểu luật nhân quả, con người sống trong sự sợ hăi mê tín mù mờ. Họ giải thích những hiện tượng thiên nhiên qua sự mê tín dị đoan. Thí dụ khi hạn hán mất mùa, họ nghĩ là v́ ông thần đất đai giận nên phải hối lộ ông ta bằng cách cúng kiến mới có được trời mưa. Mới đầu th́ tế lễ bằng con gà không có hiệu quả, rồi đến con ḅ, đến khi sự cuồng tín lên cao có thể dẫn đến giết một em bé hay một trinh nữ để tế thần như dân tộc Incas đă từng làm. Ngoài ra trong cuộc sống hàng ngày, đi đứng làm cái ǵ quan trọng th́ phải coi ngày giờ tốt như vậy để tránh cái sợ hăi của những điều xấu xảy ra bất thần chớ không hẳn là tránh được những điều xấu.
Nếu quả thật có như vậy th́ thế giới này không có sự đau khổ v́ mọi sự đều như ư con người muốn. Ông vua dù có mướn thầy địa lư giỏi nhất nước để xây cung điện nhưng nếu không thương dân, lấy thuế cắt cổ, lúc hết thời th́ ngai vàng vẫn bị mất như thường. Nói về hành động cá nhân, nếu không nhận thức có luật nhân quả th́ không có ǵ ngăn cản con người làm việc ác miễn sao trốn tránh được cặp mắt của luật pháp là được, cho nên xă hội rất bấp bênh. Nếu vua và dân hiểu được luật nhân quả th́ đất nước dễ thanh b́nh và dân sẽ được hạnh phúc.
Khi Đức Phật giác ngộ th́ Ngài nhận ra luật nhân quả là nền tảng của thế giới tâm linh và vật chất. Mọi hiện tượng từ tâm lư đến vật chất đều có những sự liên quan vô h́nh rất chặt chẽ, đó là luật nhân quả. Luật nhân quả là sợi dây vô h́nh nối liền hai biến cố xuyên qua thời gian và không gian. Cho nên khi hiểu luật nhân quả, ta có thể thay đổi biến cố đó theo chiều thuận cho ta, thay v́ phải lo sợ hối lộ hoặc cầu khẩn một vị thần linh tưởng tượng nào đó phù hộ cho ta hoặc thỏa măn điều ta mong ước. Sự mê tín cuối cùng sẽ đưa đến sự thất vọng và mặc cảm tội lỗi (ta có tội nặng quá vị thần không giúp được).
Luật nhân quả rất đơn giản, nếu muốn có một kết quả tốt th́ ta phải tạo nhân lành. Thí dụ như khi ta nuôi dưỡng một ư nghĩ hận thù th́ ta không thể vui cười hồn nhiên được. Khi ta gạt gẫm người khác th́ tối về ngủ không yên giấc v́ sợ bị phát hiện. Khi ta gieo hạt lúa th́ không bao giờ được cây cổ thụ. Khi con người bắt đầu hiểu được như vậy th́ họ lấy về được một phần sức mạnh của những vị thần linh. Họ bắt đầu làm chủ được tương lai của họ và lấy lại định mệnh của họ từ tay các vị thần. Hiểu và tin được luật nhân quả là một cuộc cách mạng tâm linh (spiritual revolution) v́ sự nhận thức đó sẽ phá tan gông cùm của sự mê tín và giúp con người làm chủ được cuộc sống của họ.
Luật Nhân Quả và khái niệm không gian thời gian
Khi đi từ thế giới tâm linh qua thế giới vật chất th́ sự thể hiện của luật nhân quả thay đổi từ rơ đến mờ. Sự thể nghiệm ở thế giới tâm linh rất nhanh và rơ nhưng khi qua cái màn nặng nề của thế giới vật chất th́ luật nhân quả bị loăng ra v́ phải trải qua nhiều thời gian mới hiện ra rơ được. Cũng v́ thế mà khi con mắt bị vật chất làm mờ rồi rất khó mà nhận thức luật nhân quả. Thí dụ như kẻ trộm thành công một vài lần rất khó nhận thức rằng ḿnh sớm muộn ǵ sẽ vào tù. Nếu kẻ trộm đó nhận thức rằng ḿnh cần phải thay đổi ḷng tham của ḿnh (thế giới tâm lư) th́ trong tức khắc có khả năng thay đổi được chiều hướng cuộc sống ḿnh bằng cách học nghề và làm ăn lương thiện. Ngược lại, nếu anh ta cứ tiếp tục hành nghề bất lương, ḷng tham càng lớn và ăn trộm càng táo bạo hơn, th́ một thời gian sau đó anh bị bắt vào tù và sẽ hối hận (thế giới vật chất).
Như vậy, khi nhận thức ở tâm linh th́ chuyển nghiệp (karma) rất nhanh, đợi khi nó thể hiện ở cơi vật chất rồi th́ cái thời gian thay đổi rất chậm chạp, khó khăn, phức tạp và khổ sở. Với đời sống con người có giới hạn thời gian, sự nhận thức có được khi hoàn cảnh xấu xảy ra đôi lúc quá trễ. Con người có thể không c̣n đủ thời giờ để cải thiện. Ngoài ra khi họ tiến quá sâu trong hoàn cảnh xấu, trở lại điểm ban đầu rất là gian nan. Thí dụ như anh trộm khi ra tù muốn học lại th́ tuổi cao, kiến thức đổi khác nhiều, bạn bè cùng lứa đă có sự nghiệp thành công hết. Anh ta phải khuất phục sự chậm chạp của tuổi cao và ḷng mặc cảm để đi học lại. Mặc dù như thế, anh ta sẽ khó mà ngang hàng với các bạn được v́ mất khoảng thời gian quá lâu trong tù.
Khi hiểu được luật nhân quả th́ câu hỏi có định mệnh (destiny) hay không là tùy nơi con người. Định mệnh có thật khi ta để lực (force) nhân quả lôi cuốn và thụ động để cái nhân ở tâm lư biến thành cái quả ở thế giới vật chất. Định mệnh không có khi ta chủ động biến chuyển những tư tưởng (nhân) xấu thành tốt và theo đó diễn biến (quả) tốt lành sẽ đến với ta. Đôi lúc cái nhận thức nhân quả ở thế giới vật chất rất khó khăn v́ có người làm lành mà sao lại gặp ác, rồi họ đâm ra chán nản và cho rằng không có luật nhân quả. Sở dĩ như vậy v́ con mắt phàm không thể nh́n thấu được quá khứ và không hiểu được những khúc mắc của nghiệp. Nhưng nếu có người nào đó giữ được tâm hồn tha thứ buông xả th́ mặc dù biến cố xấu đến với họ đó, nhưng cái tác động trên tâm lư tạo sự đau khổ giảm đi rất nhiều. Th́ đó chẳng qua là một điều lành trong một biến cố dữ. Hiểu được luật nhân quả ở tâm th́ ta nhận thức rơ hơn và ta sẽ thấy sự thay đổi nhanh hơn.
Nhân-Duyên-Quả
Nghiệp (karma) là những biến cố vui buồn xảy ra trong đời người. Nghiệp, ḍng sông nhân quả trong cuộc đời con người, rất là phức tạp. Nghiệp không phải đơn giản như một cái máy, ta bấm nút (nhân) th́ máy hoạt động (quả). Nghiệp có thể ví như một ḍng sông và nhân quả là những phân tử (molecule) nước lưu chuyển, tác động lẫn nhau trong ḍng sông đó. Ngoài nhân-quả ra c̣n yếu tố duyên nữa. Duyên là những yếu tố ở không gian và thời gian giúp nhân trở thành quả hoặc ngược lại ngăn cản hoặc đ́nh trệ sự nối liền của nhân quả, làm giảm sức mạnh của quả. Sự sống đa dạng và sáng tạo là nhờ duyên. Như vậy duyên đóng vai tṛ điều chỉnh (modulation) nhân-quả. Thí dụ dễ hiểu là khi ta gieo hạt lúa (nhân) trong đồng ruộng ẩm ướt ph́ nhiêu (duyên), vài tháng ta sẽ có những cọng lúa xanh mượt (quả). Nếu có người lữ hành băng qua sa mạc và làm rơi một hạt lúa th́ ngàn năm sau hạt lúa đó vẫn là hạt lúa (nghịch duyên). Nếu hạt lúa đó được gió thổi rơi vào một nơi ẩm ướt trên sa mạc th́ hạt lúa sẽ mọc thành cọng lúa nhưng rất yếu ớt v́ thiếu phân bón. Như thế ta thấy rằng cùng một nhân, qua nhiều duyên khác nhau sẽ cho ta kết quả khác nhau. Thực tế nhân quả không đơn giản như trên mà hoạt động như một mạng lưới nhện (web).
Một nhân có thể là khởi đầu của một chuỗi phản ứng (chain of events). Những yếu tố duyên tác động lên chuỗi phản ứng đó để cho ra nhiều kết quả ở nhiều từng lớp khác nhau. Thí dụ: Có một người v́ ḷng tham (nhân) phá rừng bán gỗ làm lợi nhuận cho riêng ḿnh. Trời mưa, không có rễ cây hút nước (duyên) nên tạo thành lụt (quả), loài chim mất môi sinh (duyên) dời đi nơi khác (quả). Không có chim ăn (duyên) nên sâu bọ lan tràn đồng ruộng (quả). Không có cây hút thán khí (CO²) nên từ đó khí hậu bị ô nhiễm. Một nhân thiếu sáng suốt sẽ gây ra rất nhiều hậu quả tai hại về sau mà ta khó có thể lường trước được.
Giới luật là nhằm biến đổi cái duyên để cho cái nhân tham, sân và si không có cơ hội để biến thành quả dữ (tham-ăn trộm, sân-giết chóc, si-đau khổ). Xuất gia là tránh xa những duyên có thể dẫn đến quả dữ và gần gũi với những duyên khuyến khích quả lành được biểu hiện. Tuy nhiên thay đổi duyên ở thế giới vật chất không bền vững lắm. Thí dụ ḷng tham tiền có thể biến thành tham chùa ḿnh được đẹp nhứt, sân (giận) có thể biến thành bực bội khi đệ tử quên chấp tay xá ḿnh, và si là chấp vào thời gian tụng kinh mà không hiểu ư kinh tạo ra sự tranh chấp hơn thua. Cho nên vào cảnh tịnh mà c̣n giữ mầm mống tham, sân, si th́ cảnh tịnh đó sẽ trở nên cảnh ưu phiền.
Thiền tông chú trọng đến cái duyên ở tâm là tư tưởng. Tham, sân, si mà không có tư tưởng để nuôi dưỡng chúng th́ dần dần sẽ tự tiêu ṃn. Cho nên giữ giới nơi tâm th́ hiệu nghiệm hơn là giữ ở thân hay cảnh. Nếu tâm ta nuôi dưỡng sự bực dọc mà miệng th́ tụng kinh th́ khó có thể mà ta có được hạnh phúc v́ càng tụng kinh, càng mệt mỏi th́ sự bực dọc càng nhiều hơn nữa. Một trong những phương pháp thiền là ta nhận thức sự bực bội và từ bi hỷ xả phóng sanh nó ra theo từng hơi thở nhẹ nhàng rồi dần dần sự bực bội đó sẽ tan biến. Đó là một cách “tụng kinh sống” hữu hiệu nhứt. Tụng kinh sống là tụng ư (thay v́ chữ) kinh trong từng hơi thở, trong lúc đi, đứng, nằm và ngồi. Nói một cách khác, thiền hay tụng kinh sống là khi ta ư thức không tạo cái duyên nuôi dưỡng tham, sân, si trong tâm ta. Nếu ta không nuôi chúng th́ tự động chúng sẽ rời bỏ ta. Rồi ta sẽ trở về sống với con người hạnh phúc của ta.
Nhân quả và Thiên Chúa giáo
Mặc dù Thiên Chúa giáo không đề cập nhân quả một cách trực tiếp nhưng tất cả những câu chuyện trong Thánh kinh đều khuyên răn con chiên hăy củng cố ḷng tin Chúa, thương người, giúp đỡ xă hội th́ sẽ được cuộc sống hạnh phúc trong vĩnh cửu. Nói một cách khác Chúa khuyên con chiên tạo nhân lành (ḷng tin, thương người, tha thứ), tạo duyên lành (xây dựng một xă hội lấy nền tảng là sự yêu thương đùm bọc lẫn nhau, truyền đạo cho nhiều người được nhận thức) th́ kết quả cuộc sống hạnh phúc sẽ dễ được thực hiện trên thế gian này và nếu tất cả mọi người làm được th́ sẽ được hạnh phúc trong vĩnh cửu.
Tuy nhiên có nhiều con chiên quá cuồng tín dùng sức mạnh áp đặt niềm tin lên kẻ khác và kết quả là hận thù và chiến tranh. Điều dễ hiểu là v́ cái nhân là tham (muốn cá nhân ḿnh được nhiều phước khi dẫn người khác vào đạo), sân (bực tức khi người ta không theo đạo ḿnh) và si mê (ngạo mạn coi đạo ḿnh trên tất cả các đạo khác) th́ kết quả sẽ là chiến tranh và đau khổ. Vấn đề này không hẳn xảy ra ở đạo Chúa mà c̣n gặp ở nhiều tôn giáo khác hoặc ngay cả ở đạo Phật (phái này chê bai phái khác). Đó là v́ con người mê lầm không chữa trị cái tham, sân si nơi chính ḿnh mà muốn thay đổi thế gian. Muốn cái quả khác cái nhân th́ không bao giờ có được. Nếu có kẻ nào nói làm được hẳn là họ tự gạt chính họ, sống trong ảo tưởng u mê. Tôn giáo cũng như thuốc, trị đúng bịnh th́ thuốc hay, dù có thuốc quư mà dùng sai bịnh th́ thuốc quư có thể thành độc dược. V́ thế không thể nói thuốc này hay hơn thuốc kia được. Đạo Phật có thí dụ ngón tay (phương tiện) chỉ mặt trăng, nếu ta ở nhiều nơi khác nhau th́ ngón tay sẽ chỉ nhiều hướng khác nhau, nhưng khi nh́n thấy mặt trăng (cứu cánh) th́ chỉ có một.
Tác động trên tâm lư của Thiên Chúa giáo là dùng t́nh thương người và sự tha thứ tạo cái duyên lành làm giảm bớt ảnh hưởng của hoàn cảnh xấu (quả). Nếu ta tin vào một Thượng Đế công bằng bác ái ở bất cứ mọi nơi và mọi lúc, th́ ta giao phó cho Ngài xử phạt những bất công trong cuộc đời ta. Như thế ta không mất ngủ bực tức t́m cách trả thù hay t́m những lời nói đâm thọc xỏ xiên. Với ḷng tin đó ta sẵn sàng tha thứ kẻ muốn ám hại ta, tâm ta được an ổn và ta gieo rắc sự an ổn đó cho những người chung quanh ta. Làm được như vậy, mặc dù ta không mở miệng truyền giáo nhưng sẽ có rất nhiều người theo v́ họ mến ta. Như thế lời cầu nguyện hữu hiệu nhứt phát xuất từ tư tưởng tha thứ thương yêu chớ không phải từ miệng nói tiếng thương yêu trống rỗng. Giáo đường chân thật của một linh mục hay mục sư là sự an ổn của con chiên khi họ cảm nhận được t́nh thương và sự tha thứ chân t́nh qua hành động của vị mục sư đó, chớ không phải cái giáo đường bằng ngói, bằng gạch. Cái giáo đường vật chất không bao giờ làm ấm được ḷng người. Ta không thể nào gieo rắc sự an lành chung quanh ta nếu ta không có cái nhân của sự an lành đó trong tâm ta. Ta có thể dối chính ta chớ không thể dối với Thượng Đế và luật nhân quả được.
Tuy nhân quả xuất xứ từ Phật giáo nhưng không hạn chế ở phạm vi tôn giáo. Hiểu được nhân quả giúp ta rất nhiều trong việc pḥng ngừa bịnh tật. Trong Đông Y có câu người y sĩ giỏi trị bịnh lúc mà bịnh chưa phát triển. Y khoa hiện đại cũng đồng ư với vấn đề ngưà bịnh hơn là chữa bịnh. Cách tốt nhứt cho con người về vấn đề sức khỏe và xă hội về vấn đề tài chánh là thay đổi cuộc sống để ngừa bịnh. Muốn ngừa bịnh (quả) ta phải hiểu cho ra lẽ những yếu tố gây ra bịnh (nhân), t́m cách làm suy giảm những nguyên nhân gây ra bịnh, t́m cách không tạo duyên xấu để cho hậu quả bịnh dễ xảy ra và củng cố những duyên lành để ngăn ngừa bịnh.
Bây giờ ta hiểu nguyên nhân của nhiều chứng bịnh là do vi trùng (bacteria) và vi khuẩn (virus) có kích thước nhỏ hơn vi trùng gây ra. Để làm suy giảm những nguyên nhân tạo ra bịnh, những nhà thuốc sáng chế ra các loại thuốc trụ sinh. Sự ỷ y có thuốc trụ sinh để trị bịnh mà không cần pḥng ngừa hoặc dùng thuốc trụ sinh một cách không phân biệt đưa đến sự ra đời của những siêu vi trùng (“super bugs”) có sức kháng trụ sinh. Về phần bịnh nhân phải ráng ăn ở vệ sinh để không tạo cái duyên cho những loại vi trùng xâm chiếm cơ thể họ. Vaccine (chích ngừa) là cách pḥng ngừa bịnh bằng cách dùng bộ kháng nhiễm (immune system) để chống lại bịnh. Vaccine là một cách thay đổi duyên làm cơ thể không thuận cho sự phát triển của bịnh. Một cách ngừa bịnh khác nữa là ta ăn ở vệ sinh, t́m cách tránh những nơi dễ gây ra bịnh tật là góp phần vào sự củng cố những duyên không thích hợp cho bịnh phát triển. Thực tế, ta không thể nào diệt trừ được tất cả những nhân tạo bịnh mà cách dễ dàng nhất là biến đổi cái duyên không thuận cho bịnh-quả phát triển. Con đường trị bịnh bằng cách diệt trừ nhân một cách hoàn toàn rất nguy hiểm v́ có thể đưa đến sự mất cân bằng môi sinh và có thể tạo nhiều mối hiểm nguy khác. Thí dụ như khi ta đi du lịch ở những nước khác dễ bịnh tiêu chảy v́ ở điều kiện ta sống không có loại vi trùng đó (nhân bị diệt) nên cơ thể ta không có chất miễn nhiễm, dễ sanh ra bịnh. Đứng trên phương diện năng lượng (sức lực, thời gian, tài chánh), dùng duyên để pḥng ngừa quả là áp dụng năng lượng một cách hữu hiệu nhứt.
Nhân quả và tâm lư học
Stress, sự căng thẳng tinh thần, là vấn đề lớn của thời đại. Stress có thể coi như cái cửa mở cho nhiều bịnh tật vào thân thể ta. Những triệu chứng khởi đầu của stress là lo âu, bực bội và mất ngủ. Ngoài ra nhức đầu, buồn nôn, mất ăn, cao máu với nhịp tim đập nhanh cũng có thể là một triệu chứng của stress nữa. Thuở xưa, Đức Phật có cho một thí dụ rất thích hợp với stress ngày nay. Thí dụ rằng có một người bị mũi tên bắn bị thương. Người đó lo âu muốn biết mũi tên này từ đâu tới, ai bắn, lư do nào bắn, rồi lo sợ cho tính mạng, không biết vết thương như thế nào, ..., người đó cứ mải lo mà quên t́m cách tháo gỡ mũi tên ra. Tính chất của lo âu là nó không bao giờ chịu dừng ở hiện tại mà lại có chiều hướng lẩn quẩn ở quá khứ hoặc tương lai. Chính v́ vậy mà sự lo âu ngày càng tăng v́ khi tư tưởng lẩn quẩn ở quá khứ và tương lai th́ ta sẽ không giải quyết được vấn đề và t́nh trạng vô định đó tạo nên cái duyên làm cho lo âu càng lớn dần.
Một khoa tâm lư trị liệu (psychotherapy) trị stress là Cognitive behavioral psychotherapy, tạm dịch là tâm lư trị liệu qua nhận thức. Ta nhận thức ta có những tư tưởng sai lầm dẫn đến sự lo âu đau khổ (1), quán xét kỹ càng rằng những tư tưởng đó không có liên hệ ở thực tế (2), sau cùng thay thế vào đó những tư tưởng thích hợp với thực tại hơn (3). Khi nhận thức thích hợp với thực tại th́ ta sẽ t́m được biện pháp giải quyết vấn đề một cách hữu hiệu và từ đó nhẹ gánh lo âu. Thí dụ anh A có triệu chứng hay lo (general anxiety disorder). Khi bị chủ sở phê b́nh, anh về ngủ không được, liên tưởng đến ngày mai ḿnh sẽ mất việc, không có tiền trả tiền nhà, vợ anh sẽ bực bội bỏ anh (1)... Qua khâu tâm lư trị liệu, anh kiểm duyệt lại thực tế th́ không thấy có dấu hiệu nào chủ sở sẽ đuổi anh, chủ anh chỉ muốn anh sửa khuyết điểm nhỏ mà thôi, vợ chồng lúc nào cũng ḥa thuận (2)... Khi nhận thức như vậy, anh cảm thấy yên tâm và hiểu rằng ḿnh có phản ứng quá đáng (3). Khi nh́n ở khía cạnh nhân duyên quả, th́ khi anh nhận thức rằng cái nhân sai lầm không quan trọng lắm, không để những tư tưởng lo âu thổi phồng sự thật (nghịch duyên), và anh t́m cách học hỏi trau giồi nghề nghiệp th́ kết quả sẽ tốt đẹp. Như thế hiểu được nhân quả th́ cuộc sống ta sẽ nhẹ gánh lo âu.
Tóm lại
Nhân quả không phải là một khái niệm tôn giáo (dogma) mà là một quy luật thiên nhiên (natural law) ảnh hưởng thế giới nội tâm và thế giới vật chất. Nhân quả c̣n là một lực (force) gắn liền hai biến cố với nhau qua không gian và thời gian.
Ta khó có thể thay đổi nhân ở quá khứ, nhưng điều dễ làm là thay đổi duyên ở hiện tại để quả xấu khó có thể biểu hiện được. Ở thế giới vật chất, duyên lành là bạn tốt, nơi chốn yên tịnh (chùa, nhà thờ, học đường...). Ở thế giới tâm lư, duyên lành là ư muốn học hỏi, trau giồi trí tuệ, cố giữ ḷng nhân từ, bác ái và tha thứ. Gần duyên lành th́ quả xấu khó thể hiện hoặc thể hiện một cách yếu ớt hơn.
Nếu ta c̣n giữ tâm tham, sân, si (làm nhân) và nuôi dưỡng những tư tưởng tham, sân, si (ác duyên) th́ không bao giờ biến đổi được cuộc sống hay xă hội một cách tốt lành được (quả). Cảnh lúc nào cũng hiện theo tâm. Người mang tâm xấu lên thiên đàng sớm muộn ǵ cũng biến cảnh thiên đàng thành địa ngục.
Hiểu được nhân quả th́ ta nắm giữ được ch́a khóa mở cửa tự do trong đời ta và giúp ta làm chủ lấy cuộc đời. Không hiểu nhân quả th́ ta sẽ sống trong mê tín dị đoan hay trong sự lo âu của cuộc sống vô định, bấp bênh.
Hiểu được nhân quả giúp ta định hướng dễ dàng và có một hướng đi và một quan niệm sống vững chắc trước mọi hoàn cảnh khó khăn.
23 chuyện ngắn thâm thúy về cuộc đời, đọc xong bạn sẽ ngộ ra nhiều điều
GD&TĐGD&TĐ 29/05/18 19:05 GMT+7 Gốc
Cuộc sống sẽ luôn cần các câu chuyện nhỏ để bạn có được kinh nghiệm sống quư báu, hay ít ra nó cũng giúp bạn có thêm chút niềm vui trong những bộn bề này.
Dưới đây là 23 câu chuyện ngắn và những bài học cuộc đời rút ra từ đó.
1. Quư bà và người ăn mày
Một quư bà dắt cún cưng đi dạo.
Trên đường gặp một người ăn mày, bà ta nói: “Nếu anh gọi cún cưng của tôi là bố, tôi sẽ cho anh 100.000.”
Người ăn mày hỏi lại: “Nếu tôi gọi 10 lần th́ sao?”
Bà này đáp: “Th́ cho anh 1 triệu.”
Người ăn mày lập tức nh́n con chó gọi to mười lần “Bố ơi”.
Người đi đường thấy lạ xúm vào xem. Dưới sự chứng kiến của đám đông, quư bà đành phải đưa tiền cho anh này.
Lập tức, anh này tươi cười rối rít nói: “Cảm ơn mẹ, cảm ơn mẹ nhiều lắm.”
Bài học rút ra: Cuộc đời là thế, bạn càng hiền lành lương thiện, người khác lại càng muốn lợi dụng bắt nạt bạn. Đối với những kẻ đó, hăy giữ thái độ b́nh thản, nhẹ nhàng phản kích.
2. Vị chủ tịch huyện
Một vị chủ tịch huyện bị cách chức, v́ quá uất hận mà ngă bệnh, chỉ có thể nằm bẹp trên giường.
Bác sĩ khuyên: “Thử đọc thông báo khôi phục chức vụ cho ông ấy xem, biết đâu lại có tiến triển.”
Người vợ nghe thế th́ nghĩ bụng: “Đă đọc th́ đọc hẳn thông báo thăng chức lên chủ tịch tỉnh cho ông ấy sướng một thể.”
Ai dè người chồng nghe xong th́ cười ha hả bật dậy, khỏe mạnh như xưa.
Bác sĩ thở dài: “Sao lại không nghe lời tôi dặn, tự ư tăng liều thế này chưa chắc đă là hay.”
Quả nhiên, sau khi biết được sự thật người chồng đă phát điên.
Bài học rút ra: Đừng sợ thất bại, hăy dũng cảm đối diện với nó, đừng để nó ngăn cản bước đi của bạn. Cuộc đời là một hành tŕnh, ai cũng được nếm trải nhiều trải nghiệm khác nhau, thất bại cũng nằm trong đó.
3. Ba điều ước
Một người da đen đi lạc trong sa mạc, ba ngày không được uống nước. Tưởng như sắp gục ngă th́ Thượng Đế xuất hiện, ban cho anh ta 3 điều ước. Người này ước rằng, điều thứ nhất mỗi ngày đều được uống nước. Điều thứ hai được đổi thành da trắng. Điều thứ ba được thấy mông phụ nữ mỗi ngày. Thượng Đế đồng ư. Sau đó anh ta liền biến thành bồn cầu trắng tinh.
Bài học rút ra: Tham lam quá đáng chỉ tổ gây họa cho chính ḿnh, ngược lại, nếu biết nghĩ cho người khác, thuận theo tự nhiên, ông trời sẽ chiều ḷng bạn.
Có hôm tôi trêu con gái 4 tuổi của ḿnh: “Nhà ḿnh sắp nuôi một con lợn, cần phân chia công việc, một người sẽ cho nó ăn mỗi ngày, một người th́ dọn pḥng nó, một người th́ tắm cho nó. Con chọn việc ǵ?”
Nó đáp ngay: “Con làm lợn.”
Bài học rút ra: Sự lựa chọn mà bạn đưa ra cho người khác là thứ mà bạn muốn họ làm, nhưng đó không hẳn là thứ họ mong muốn. Thế nên đôi khi dù bạn đă cố hết sức, cứ nghĩ rằng điều bạn làm là tốt cho đối phương, nhưng họ lại từ chối ḷng tốt của bạn.
5. Quán bar
Một người đàn ông vào quán bar, bắt chuyện với một cô gái: “Tôi có thể mời cô một cốc bia không?”
Cô này lập tức gào ầm lên: “Không, tôi không phải gái gọi, tôi không muốn ngủ với anh!”
Mọi người lập tức ném cho người đàn ông ánh nh́n khinh bỉ. Người đàn ông sượng sùng một lúc, sau đó cô gái nhẹ nhàng nói: “Anh cho em xin lỗi, em là sinh viên khoa tâm lư, năy em chỉ muốn thử xem phản ứng khi bị xấu hổ của anh thôi.”
Người đàn ông nghe thế bèn hét lên: “500.000 một giờ? Mặt mũi thế này mà cũng dám hét giá cao thế? Cô đùa tôi à!”
Bài học rút ra: Khi bị người thân thiết phũ phàng, chúng ta đều buồn, buồn hơn là chúng ta chỉ có thể vờ như không có ǵ xảy ra. Nhưng nếu người xa lạ sỉ nhục bạn, đừng ngại phản đ̣n. Có điều bạn cần nắm lấy thời cơ và chọn đúng phương pháp, đừng nên nóng nảy hỏng việc.
6. Tỏ t́nh
Chàng thầm yêu nàng đă lâu. Được bạn bè gợi ư, chàng quyết định mua hoa hồng xếp thành h́nh trái tim trước sân kí túc xá nàng. Nhưng v́ quá nhút nhát, đứng dưới sân hồi lâu cũng không dám gọi to tên nàng để tỏ t́nh. Đám đông vây quanh ngày càng đông, người đứng xem chật hành lang các tầng. Cuối cùng chàng lí nhí hỏi: “Có ai mua hoa không?”
Bài học rút ra: Không dám dũng cảm theo đuổi điều bạn khao khát, không tranh thủ nắm bắt thời cơ, th́ bạn không xứng đáng được hưởng hạnh phúc. Lỡ một lời tỏ t́nh, cô gái nhẽ ra là vợ bạn, lại đi chăm con cho người khác.
7. Xe hơi
Thấy thằng bạn thân đi BMW đến, chàng trai ngạc nhiên hỏi: “Lấy đâu ra thế?”
Thằng bạn thân trả lời: “Tối qua đi bar quen một em, em ấy lái xe lôi ḿnh lên núi hóng gió, rồi em ấy cởi quần áo ra bảo ḿnh có thể chiếm lấy bất cứ thứ ǵ ḿnh muốn, nên ḿnh lái xe của em ấy đi.”
Chàng trai gật gù đáp: “Cũng phải, quần áo của cô ấy sao cậu mặc vừa được.”
Bài học rút ra: Chúng ta thường bị những thứ phù phiếm bên ngoài dụ dỗ, nhắm mắt lại, nắm bắt được thứ con tim mong muốn mới có thể thành công được. C̣n về ư kiến của bạn bè, bạn có thể tham khảo, có thể không, nhưng từ đó có thể nhận ra ai mới thực sự là người bạn cùng chung chí hướng.
8. Vợ người ta
Một chàng trai định nhảy lầu tự sát v́ người yêu 8 năm sắp đi lấy chồng.
Cảnh sát đến nơi, điềm đạm nói: “Anh được ăn nằm với vợ người khác 8 năm trời, anh thiệt tḥi ǵ mà phải nhảy lầu?”
Chàng trai nghe xong, nghĩ ngợi một hồi rồi cẩn thận rời khỏi ban công, quay vào pḥng, đóng cửa lại.
Bài học rút ra: Vui hay buồn th́ thời gian cũng đang lặng lẽ trôi đi. Chuyện đă xảy ra rồi có nuối tiếc cũng vô ích. Hăy nh́n sự việc theo góc độ khác, bạn sẽ thấy mọi chuyện cũng không đến nỗi nào.
9. Chuyện mẹ và bé
Một em bé nói với mẹ: “Mẹ ơi, hôm nay mẹ rất đẹp!”
Bà mẹ hỏi: “Ơ, sao con lại khen mẹ như thế?”
Em bé trả lời: “Bởi v́ hôm nay mẹ… không nổi giận!”.
Bài học rút ra: Vẻ đẹp ngoại h́nh phụ thuộc vào tâm tính của chúng ta. Nếu một tâm tính nổi giận, tức tối sẽ làm cho khuôn mặt của bạn cũng ít thiện cảm đi. V́ thế người xưa mới khẳng định rằng: “Tâm sinh tướng”. Bởi vậy muốn để trở nên đẹp hơn th́ bạn hăy rèn luyện tâm hồn của ḿnh luôn thánh thiện nhé.
Một huấn luyện viên quần vợt nói với học sinh: “Làm thế nào t́m được quả bóng rơi vào đám cỏ?”
Một người nói: “Bắt đầu t́m từ trung tâm đám cỏ”.
Người khác nói: “Bắt đầu t́m từ nơi chỗ trũng nhất”.
Kẻ khác lại nói: “Bắt đầu t́m từ điểm cao nhất”.
Đáp án huấn luyện viên đưa ra là: “Làm từng bước, từ đám cỏ đầu này đến đầu kia”.
Bài học rút ra: Hóa ra phương pháp để đạt mục đích trong cuộc sống thật đơn giản, cứ tuần tự, từng bước, đừng nhảy vọt từ số 1 đến số 10.
11. Con nhái và lời khuyên
Con nhái ở bên ruộng nói với con nhái ở bên vệ đường: “Anh ở đây quá nguy hiểm, dọn qua chỗ tôi mà ở”.
Con nhái ở bên đường trả lời: “Tôi quen rồi, dọn nhà làm chi cho vất vả”.
Mấy ngày sau nhái ở bên ruộng đi thăm nhái bên đường, nó đă bị xe cán chết, xác nằm bẹp dí.
Bài học rút ra: Hăy thực hiện theo những lời góp ư chân thành, đừng để tính lười biếng của bạn làm hại bản thân ḿnh.
12. Bóng đèn hư
Một cửa hàng đèn thường sáng trưng, có người hỏi: “Tiệm của anh dùng loại đèn nào vậy, dùng rất bền”.
Chủ cửa hàng nói: “Đèn bị hư hoài đấy chứ, chẳng qua là chúng tôi thay ngay khi nó bị hư thôi”.
Bài học rút ra: Cái mà bạn nh́n thấy tận mắt chưa chắc đă là phải thế. Sự thật nó hoàn toàn khác so với suy nghĩ của bạn.
13. Hoa khôi lớp xấu xí
Các sinh viên nữ công khai bỏ phiếu bầu chọn hoa khôi của lớp, Tiểu Mai là người có dung mạo b́nh thường nhưng cô đă đứng ra nói mọi người rằng: “Nếu như tôi được chọn, qua vài năm sau, các chị em ngồi ở đây có thể tự hào mà nói với chồng của ḿnh rằng, Hồi em học đại học, em c̣n xinh đẹp hơn cả hoa khôi trong lớp cơ đấy!”
Kết quả là cô ấy đă được bầu chọn với số phiếu gần như tuyệt đối.
Bài học rút ra: Thuyết phục người khác ủng hộ bạn, không nhất định là phải chứng minh rằng bạn xuất sắc hơn người khác như thế nào, mà là cần để cho người ta biết được rằng nhờ có bạn mà họ mới trở nên ưu tú hơn và có nhiều thành tựu hơn.
14. Học vấn và tiền bạc
Hai bố con nhà nọ đang đi ngang qua cổng một khách sạn 5 sao, bỗng nh́n thấy một chiếc xe hơi thương hiệu nổi tiếng lái vào cổng. Cậu con trai nói với cha ḿnh bằng giọng điệu khinh thường: “Người ngồi loại xe này, trong đầu chắc chắn là chẳng có học vấn ǵ!”.
Ông bố nói bằng giọng điệu nhẹ nhàng: “Người nói những lời này, trong túi chắc chắn là không có tiền!”.
Bài học rút ra: Cách nh́n nhận về người và việc của bạn, có phản ánh thái độ chân thực những ǵ bạn đang nghĩ?
Sau bữa ăn tối, mẹ và con gái cùng rửa bát, bố và con trai ngồi xem ti vi trong pḥng khách. Đột nhiên, trong nhà bếp truyền đến tiếng bát đĩa vỡ loảng xoảng, sau đó là một khoảng lặng dài. Cậu con trai nh́n bố ḿnh, nói: “Chắc chắn là mẹ đánh vỡ bố ạ!”.
Ông bố: “Ồ? Sao con biết?”.
Cậu con trai: “Bởi v́ mẹ không lên tiếng mắng chửi ǵ hết ạ!”.
Bài học rút ra: Chúng ta đă quen nh́n người nh́n ḿnh bằng các tiêu chuẩn khác nhau, và chúng ta luôn “nghiêm khắc với người khác, khoan dung với bản thân ḿnh”.
16. Lải nhải
Chị vợ đang nấu nướng trong nhà bếp, anh chồng cứ đứng bên lải nhải không ngừng: “Chậm thôi! Cẩn thận! Lửa lớn quá! Mau lên! Lật cá đi! Ôi cho nhiều dầu quá!”.
Chị vợ nói: “Em biết phải nấu nướng thế nào!”.
Anh chồng: “Em đương nhiên là biết, bà xă”.
Anh chồng b́nh tĩnh nói tiếp: “Anh chỉ là muốn em biết, khi anh lái xe, em ở bên lải nhải không ngừng, cảm giác của anh thế nào thôi!”.
Bài học rút ra: Học cách thông cảm cho người khác không khó, chỉ cần bạn nghiêm túc đứng ở góc độ và lập trường của đối phương để nh́n nhận vấn đề.
17. Lợn
Một hôm, anh A lái xe trên một con đường nhỏ, khi anh ta đang nh́n ngắm phong cảnh tươi đẹp, th́ tài xế của chiếc xe chở hàng đi ngược chiều bỗng hạ cửa kính xuống lớn tiếng nói: “Lợn!”.
Anh A càng nghĩ càng điên tiết, quyết định hạ cửa kính xuống quay đầu mắng chửi: “Mày mới là lợn ấy!”. Vừa mắng chửi xong, anh A bèn đụng phải một đàn lợn đi ngang qua đường.
Bài học rút ra: Đừng hiểu lầm ư tốt của người khác, nó chỉ khiến bạn chịu thiệt tḥi hơn và làm nhục người ta thôi. Trước khi t́m hiểu rơ ràng nguyên nhân, hăy học cách ḱm nén cảm xúc, nhẫn nại quan sát, tránh xảy ra những chuyện đáng tiếc.
Cậu con trai nhỏ hỏi bố ḿnh: “Bố ơi! Có phải người làm bố luôn hiểu rộng biết nhiều hơn con trai ḿnh không ạ?”.
Ông bố trả lời: “Đương nhiên rồi con”.
Cậu con trai hỏi: “Bóng đèn là ai phát minh hả bố?”.
Ông bố: “Là Thomas Edison”.
Cậu con trai lại hỏi: “Vậy sao bố của Thomas Edison lại không phát minh ra bóng đèn hả bố?”.
Bài học rút ra: Người thích “cậy già lên mặt”, dễ dàng gặp trắc trở. Quyền uy chỉ là cái vỏ rỗng không chịu nổi thử thách, đặc biệt là trong thời đại mở cửa như hiện nay.
19. Quyến rũ
Một người đàn ông nước Anh và một người phụ nữ nước Pháp ngồi cùng một toa tàu hỏa. Người phụ nữ muốn quyến rũ người đàn ông nước Anh này. Sau khi cô ta cởi bỏ đồ nằm xuống, bèn kêu ḿnh lạnh. Người đàn ông kia nhường chăn của ḿnh cho cô ta, cô ta vẫn không ngừng kêu lạnh.
“Tôi phải làm thế nào để giúp cô đây?”, người đàn ông hỏi.
“Khi tôi c̣n nhỏ, mẹ của tôi đều dùng cơ thể của bà để sưởi ấm cho tôi.”
“Cô à, điều này th́ tôi không thể giúp được rồi. Tôi không thể nhảy xuống tàu hỏa đi t́m mẹ cô được, phải vậy không?”.
Bài học rút ra: Người đàn ông giỏi đoán ḷng người là người đàn ông tốt. Người đàn ông không giỏi đoán ḷng người c̣n tốt hơn.
20. Th́a
Một vị khách bước vào một nhà hàng, gọi một phần súp, nhân viên phục vụ bưng lên cho anh ta ngay tức khắc.
Nhân viên phục vụ vừa đi, anh ta đă nói: “Xin lỗi, tôi không có cách nào dùng phần súp này”.
Nhân viên phục vụ lại bưng lên cho anh ta một phần súp khác, anh ta vẫn nói: “Xin lỗi, tôi không có cách nào dùng phần súp này”.
Nhân viên phục vụ đành gọi giám đốc.
Giám đốc cung kính gật đầu về phía anh ta, nói: “Chào quư khách, món súp này là món súp nổi tiếng của nhà hàng, được rất nhiều thực khách yêu thích, lẽ nào ngài…”.
“Ư tôi là, th́a đâu rồi?”.
Bài học rút ra: Có sai th́ sửa, đương nhiên là chuyện tốt. Thế nhưng chúng ta lại thường sửa chữa những điều đúng đắn, giữ lại những điều sai lầm, kết quả là sai càng thêm sai.
21. Điện báo
Một người Scotland đi London, muốn nhân tiện thăm một người bạn cũ, nhưng lại quên địa chỉ của người bạn cũ kia, thế nên đă gửi điện báo cho ông bố của ḿnh: “Bố biết địa chỉ của XX không ạ? Bố trả lời con nhanh nhé!”.
Hôm đó, anh ta nhận được điện báo gấp: “Biết”.
Bài học rút ra: Khi cuối cùng chúng ta cũng t́m được đáp án đúng đắn nhất, th́ lại phát hiện ra rằng nó là đáp án vô dụng nhất
Một con chuột rơi vào trong lu gạo, số gạo trong lu vẫn c̣n một nửa, sự cố ngoài ư muốn này khiến nó vui mừng không sao tả được.
Sau khi xác định là không có nguy hiểm ǵ, nó liền bắt đầu cuộc sống ăn rồi lại ngủ, ngủ rồi lại ăn trong cái lu gạo.
Rất mau, lu gạo sắp cạn kiệt, nhưng nó rốt cuộc vẫn không thoát khỏi sự cám dỗ của những hạt gạo, nên tiếp tục ở lại trong lu. Cuối cùng, gạo đă ăn hết, chuột ta mới phát hiện rằng ḿnh không thể nhảy ra ngoài được nữa, lực bất ṭng tâm.
Bài học rút ra: Cuộc đời của chúng ta xem như rất yên b́nh nhưng thật ra khắp nơi đều đầy rẫy nguy cơ, cần phải giữ cho ḿnh quan niệm sống ổn định, từ đó mà biết cân nhắc đến an nguy.
23. Chậm như rùa
Trong viện bảo tàng, bà vợ nói với ông chồng ḿnh bằng giọng điệu mất kiên nhẫn: “Tôi cứ thắc mắc là tại sao ông lại đi chậm như rùa, th́ ra là ông cứ dừng lại để ngắm mấy thứ này!”.
Bài học rút ra: Có người chỉ biết chạy trên con đường của cuộc đời, kết quả đă đánh mất cơ hội nh́n những đóa hoa xinh đẹp ở hai bên đường.
Chạnh ḷng tê tái v́ chồng phân biệt nhà nội, nhà ngoại
Chỉ c̣n hơn 2 tháng nữa là đến Tết nguyên đán, ḷng Linh rối bời v́ băn khoăn không biết là nên theo chồng về Nghệ An ăn tết hay về quê ngoại ở Buôn Ma Thuột.
Công thức làm thịt kho Đài Loan thơm ngon đến miếng cuối cùng / Cuối tuần nấu cá kèo kho tộ ngon chảy nước miếng đăi cả nhà
Cho đến Tết này là Linh đă lấy chồng được 6 năm. 6 năm làm dâu là 5 năm về quê chồng Nghệ An ăn Tết hoàn toàn ngoại trừ năm thứ 3 là 5 hôm nhà nội, 2 ngày nhà ngoại. Đơn giản v́ Khang - chồng Linh là con trai một của gia đ́nh 4 anh chị em. Anh cũng là người được coi là thành đạt nhất ḍng họ của một xă thuộc huyện Quỳnh Lưu.
Ngay từ ngày yêu rồi lấy Khang, Linh đă xác định là dù có nhà đàng hoàng ở Sài G̣n, bạn bè, đồng nghiệp nhà nhà Tết có đến đi du lịch th́ vợ chồng cô vẫn về quê ăn Tết với bố mẹ chồng bởi ông bà đă ngoài 70 tuổi, như "ngọn đèn trước băo" có thể tắt bất cứ lúc nào.
Ảnh minh họa
Có thể bạn quan tâm
6 cái Tết trôi qua, cứ cơ quan cho nghỉ Tết hôm trước là hôm sau cả nhà Linh rồng rắn ra sân bay xếp hàng đáp chuyến Sài G̣n – Vinh. Trước đó Linh đă mua bán, sắm sửa hết đồ dùng gia đ́nh tươm tất… để mang về quê. Khi th́ một vài lạng yến, năm khác lại thực phẩm chức năng, đông trùng hạ thảo, các loại bánh kẹo ngon… mà ở quê không có bán.
Hành tŕnh ăn Tết của vợ chồng Linh và Khang là từ 26-27 Tết đến mùng 4 hoặc mùng 5 Tết ở nhà nội, sau đó là bay từ Vinh vào Sài G̣n để hôm sau làm việc.
Khỏi phải nói, bố mẹ chồng Linh mỗi lần thấy nhà con giai từ Sài G̣n vể ăn Tết là mừng vui như thế nào. Mỗi lần đi chợ với con dâu, bà cứ tíu tít giới thiệu với hết người này đến người nọ: "Đây là vợ thằng Khang" rồi chỉ sang con gái vợ chồng Linh giọng tự hào: "Bé thế nhưng cái ǵ cũng biết, nói tiếng Anh giỏi hơn tiếng Việt đấy" khiến Linh cũng cảm nhận được ít nhiều t́nh cảm của mẹ chồng. Cứ đến tối mùng 4 hoặc mùng 5 tết, mẹ chồng Linh lại sửa soạn đồ cùng vợ chồng cô và gửi đồ quê vào cho con cháu. Bà cũng tỏ vẻ thông cảm cho Linh lấy chồng xa, không được ăn Tết cùng bố mẹ đẻ.
Nói là rất thương bố mẹ chồng nhưng thâm tâm Linh cũng mong ngóng được cùng chồng con về nhà ngoại. Linh hiểu dù mẹ đẻ cô có dặn "thuyền theo lái, gái theo chồng, ngày Tết con nên hy sinh dành cho nhà chồng" nhưng lần đầu thấy vợ chồng cô đưa cháu ngoại về về bố mẹ cô mừng rơi nước mắt.
Hồi tháng 5 vừa rồi, Linh thủ thỉ với chồng năm nay anh cho cô về Buôn Ma Thuột ăn Tết cùng với bố mẹ đẻ một năm. Chả là, mẹ Linh bị cao huyết áp, hồi tháng 4 bà không may bị đột quỵ. May mắn là sau đó bà qua cơn nguy kịch nhưng hiện giờ sức khỏe không được tốt, vẫn phải vật lư trị liệu. Chưa kể năm nay cô em gái Linh đi lấy chồng, tết đầu tiên phải ở nhà chồng. Chính v́ vậy mà Linh thương bố mẹ nhà neo người không có con cháu và phần lại nghĩ: "Mẹ yếu vậy chẳng biết c̣n được ăn thêm bao nhiêu cái Tết" nên muốn về ăn Tết cùng bố mẹ cho vui.
Vậy mà, Khang mới nghe đến ư định của vợ đă "mặt đỏ tía tai", anh nổi sung. Khang là con trai một, là người cũng gọi là có chút thành đạt với danh vị tiến sĩ trẻ, về quê ai cũng nể trọng nên trong suy nghĩ của anh, ngày Tết vợ phải ở nhà chồng, chưa kể bố mẹ Khang cũng đă già, mong ngóng con trai cả năm về chỉ 2-3 lần rồi đi.
Khang giọng tức bực: "Anh đặt vé cho cả nhà rồi, mất hơn 20 triệu vé khứ hồi. Giờ em về nội hay ngoại là tùy. Mà đàn bà ai cũng như em th́ c̣n nói làm ǵ nữa, chả có tí hy sinh, nề nếp gia giáo ǵ cả".
Nghe những lời của chồng, Linh thấy tê buốt đến tận ngực. Hóa ra chồng Linh chỉ quan tâm đến thể diện gia đ́nh nhà nội, đến cảm xúc cá nhân của anh mà không đoái hoài ǵ đến nỗi niềm của vợ, những trăn trở, nghĩ suy của người "đầu gối tay ấp" hàng đêm. Càng nghĩ Linh càng buồn. Thế là nội chiến ngầm giữa hai vợ chồng xảy ra. Kể từ đó tới giờ, chiến tranh lạnh giữa hai vợ chồng vẫn kéo dài.
Chỉ c̣n hơn 2 tháng nữa là đến Tết nguyên đán, ḷng Linh rối bời v́ băn khoăn không biết là nên theo chồng về Nghệ An ăn tết hay về quê ngoại ở Buôn Ma Thuột…
Trắc nghiệm: Truy t́m những điểm độc đáo tiềm tàng trong con người bạn
Bạn thích tác phong và gu ăn mặc của chàng trai nào dưới đây?
Trắc nghiệm: Thượng đế đă ban cho bạn ưu điểm vượt trội nào? / Trắc nghiệm: Bạn khó ḷng dung ḥa với kiểu người như thế nào?
Bạn sẽ chọn chàng trai nào?
Bạn sẽ chọn chàng trai nào?
Có thể bạn quan tâm
A. Bất kể trong quá khứ, hiện tại hay sau này, bạn vẫn là chính ḿnh, quyết không thay đổi. Trong bạn là cả một bầu trời của mộng mơ. C̣n trí tưởng tượng của bạn luôn được chắp cánh để bay cao và xa. Chính v́ thế, bạn thường tự đắm ḿnh vào thế giới riêng của bản thân để bạn thỏa sức vẫy vùng, sáng tạo.
Bạn vừa lăng mạn, lại nhạy cảm, tinh tế và rất ngọt ngào. Bạn dễ cảm động hay buồn bă chỉ v́ những vấn đề "nhỏ như con thỏ". Chỉ một sự việc hay một lời nói hơi vô ư thôi cũng đủ làm bạn suy nghĩ rất nhiều. Thế nên, hăy thật mạnh mẽ trước những sóng gió của cuộc sống bạn nhé.
B. Bạn sau này sẽ là người của công chúng, luôn tự tin đứng trước đám đông và dễ dàng ḥa ḿnh vào cuộc vui của mọi người. Bạn ưa sự sôi nổi và nhanh nhạy nên sẽ hành động và làm việc theo cảm tính thay v́ dành quá nhiều thời gian để suy tính thiệt hơn. Tuy nổi bật và dễ gây ấn tượng với người khác, bạn thực sự lại không thích làm trung tâm của sự chú ư hay thích khoe mẽ. Bạn thích cuộc sống đơn giản, vui vẻ bên những người ḿnh yêu mến hơn.
C. Sau nhiều sai lầm trong quá khứ, bạn sau này sẽ trở thành một con người khéo léo, cẩn thận và thận trọng. Bạn cân nhắc kỹ càng mọi việc trước khi thực hiện và theo sát con đường đă chọn thay v́ làm những việc điên rồ. Bạn cũng sẽ được mọi người yêu mến bởi sự khiêm tốn, điềm đạm và không thích sân si, bon chen. Nhiều khi bạn hơi e dè trước mọi người và sợ dư luận nếu chẳng may làm điều sai trái. Nhưng điều đó sẽ làm bạn mệt mỏi khi phải sống cuộc đời của người khác đấy.
Những Video hay hiện nay N2 Best Videos around the world today
Nearly 10 Years Ago, Donald Trump started using God Bless The USA as his walk out song at every rally and event. Little did I know 40 years ago that my song would play a key part of such a historic presidential campaign. To President Trump and the millions of supporters, Thank… pic.twitter.com/GqhwixVsFz
In Kamala Harris's final speech of her presidential campaign, she publicly conceded defeat to President-elect Donald Trump on Wednesday in a defiant and impassioned speech at Howard University, her alma mater. https://t.co/OkgE7Oxpblpic.twitter.com/bnlvEvwT6j
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.