Nguyễn Tấn Dũng bác ơi giờ đă thấu
Năm mươi năm phấn đấu để được ǵ ?
Đất Miền Trung bác bán để làm chi
Biển đă chết, người dân th́ ngao ngán !
Bác về vườn dân mang bao hoạn nạn
Phận thấp hèn bạo loạn bị bắt ngay
Gái sông La vẫn mong muốn tỏ bày
Tim đau nhói, tâm dày ṿ điên loạn...
Nhân dân cháu bây giờ đang ai oán
Cháu nói nhiều mà khản cổ họng luôn
Ếch kêu trời, trời thấu dạ ... mưa nguồn
Cháu bé nhỏ mang nỗi buồn câm nín.
Bác Dũng à làm sao dân nhẫn nhịn
Triệu đồng bào giờ biết " vịn" vào ai
Cứ đà này dân c̣n phải khổ dài
Bởi v́ ai ...ai đang tâm ...đày đọa ?
Biển miền trung, chết hàng trăm tấn cá
Dạt khắp bờ, đau buốt cả tâm can
Cán bộ c̣n khuyên dân cứ việc ăn
Cháu hỏi Bác, sao vô tâm đến vậy ?
Tưởng dân ngu, dân mù, nên không thấy
Bác vô tư, vùng vẫy cả giang sơn
Dân lầm than, cá chết, biển oán hờn
Bác ung dung, nhường ngôi về ở ẩn.
Biển Miền Trung, không c̣n ǵ che chắn
"Bảy mươi năm " làm bạn với kẻ thù
Biết bao giờ, nghe biển hát lời ru
Hay biển chết, ngàn thu không trở lại ?
Thương con thuyền, nhớ biển khơi nhân ái
Đứng ngóng theo, không dám lại gần bờ
Biển chết rồi, nước biển thật là dơ
Thuyền bất hạnh, thẫn thờ nh́n biển chết.
Trời xanh ơi ? Đừng buông câu Vĩnh biệt
Biển nhớ thuyền biển gào thét ngày đêm
Sóng yêu bờ mang giấc mộng êm đềm
Vỗ bờ vai như nhắn thêm nuối tiếc
Đàn chim én không c̣n nhiều bữa tiệc
Sải cánh dài xa nước biếc cô đơn
Cá không c̣n chim nuốt nghẹn căm hờn
Đau đớn lắm... trống trơn rồi... mẹ biển
Bác Dũng ơi hăy cho vài ư kiến
Trả lời dân những " tai biến "kia đi ?
Bởi v́ sao... Bán đất lợi được ǵ ?
Dân đau khổ ... Nguyên nhân chi vậy bác ?
Lợi lộc đâu ..toàn thấy người bội bạc
Bán đất rồi ,chia chác được bao nhiêu ?
Chỉ khổ dân nhiễm chất độc rất nhiều
Phải làm sao, xin nói điều phải trái ?
Đánh kẻ đi, trừ những người chạy lại
Dân van xin bác hăy góp vài lời
Chuyện đă qua, dân chấp nhận ... than ôi
Biển nhiễm độc, bác ngồi im sao được ?
Những kẻ xấu, cầu vinh rồi bán nước
Cháu nghĩ rằng bác biết rơ hơn ai
Nỡ ḷng nào bác chốt cửa then cài
Mặc kệ dân , không đoái hoài hả bác ?
Cháu là trai, người miền trung chất phác
Thấy đau ḷng, khi băi cát buông lơi
"Gái sông la", cũng đă nói cạn lời
"Trai xứ nghệ", nước mắt rồi cũng cạn.
Nếu bác vẫn c̣n xem dân là bạn
Hăy cùng dân, vượt qua hoạn nạn này
Cháu mong rằng, bác thay đổi từ đây
Hẹn gặp bác trong những ngày tươi sáng.....
Thơ: Quang Sáng và Vân Anh Trần