Một người đàn ông trong một lần đào tường và t́nh cờ t́m thấy một vật thể trông rất lạ.Cho đến khi phát hiện đó chính là một bí mật giấu kín suốt 50 năm của vợ người chủ nhà.Hành động của người đàn ông t́m ra chiếc hộp khiến người chủ nhà vô cùng cảm kích và xúc động.
John Murray làm công việc điều hành tại một công ty chuyên tu sửa nhà cũ. Anh cùng nhóm thợ chịu trách nhiệm khôi phục những ngôi nhà cũ kỹ có tuổi đời lên tới hàng chục năm, biến chúng trở thành những tổ ấm an toàn, tiện nghi và đẹp đẽ. Từ lúc vào nghề cho đến nay, John đă hoàn thành cả trăm công tŕnh như vậy. Mỗi lần tu sửa xong chi tiết cuối cùng của căn nhà, anh đều cảm thấy rất nhẹ nhơm và hạnh phúc. Công việc của anh cứ diễn ra thuận lợi và b́nh yên như thế, cho đến một ngày đầu Xuân năm nay, John và đồng nghiệp bắt tay vào cải tạo một ngôi nhà được xây dựng từ năm 1950 ở Phoenix, Arizona th́ bắt gặp một điều vô cùng đặc biệt…
John cùng những ghi chép được t́m thấy trong chiếc hộp thời gian
Ngày hôm đó, theo kế hoạch, nhóm của John sẽ tiến hành tu bổ lại đường ống nước. Cả đội cặm cụi tháo gỡ từng viên gạch trên sàn nhà để lắp đặt hệ thống cấp nước mới. Khi đào đến sát vách tường, họ phát hiện nằm giữa lớp cách âm và sàn là một ‘vật thể’ lạ. Bất ngờ và ngạc nhiên, cả nhóm nhanh chóng lấy vật thể lạ ấy ra và cẩn thận đặt lên một chiếc bàn để xem xét.
Sau khi cạo bỏ những lớp đất bùn dày đặc bám trên bề mặt của ‘đồ vật lạ’, John mới nhận ra đó là một chiếc hộp gỗ thông được đóng rất giản dị nhưng vô cùng tinh tế. Lớp sơn trên bề mặt đă bạc đi và không c̣n đậm nét khiến mọi người đoán rằng nó đă được chôn ở đây từ rất lâu. John cảm thấy ṭ ṃ xen lẫn chút háo hức về chiếc hộp, nên quyết định t́m hiểu và khám phá nó kĩ càng hơn.
Anh từ từ mở chiếc hộp ra th́ phát hiện bên trong có rất nhiều những bức thư viết tay, những bức ảnh gia đ́nh, những mẩu báo đă vàng ố và những ghi chép cá nhân. Đọc kĩ những mảnh giấy ấy, John mới biết đây là chiếc “Hộp thời gian” của một người phụ nữ có tên Bretty Klug, được giấu trong hốc tường vào ngày 27/12/1966, cách đây 50 năm.
Trái tim mách bảo John rằng đằng sau những tờ giấy đă nḥe mực này là một câu chuyện sâu sắc và cảm động, nên John đă không thờ ơ bỏ chiếc hộp đi mà lên mạng t́m kiếm thông tin về chủ nhân chiếc hộp. Sau một thời gian miệt mài t́m hiểu, John mới biết bà Bretty đă mất trong một tai nạn ô tô 38 năm trước. Lần theo manh mối đó, John khám phá ra chồng của bà tên là Bruce Klug. Ngay sau đó John t́m cách liên lạc với ông, đó là việc không hề đơn giản nhưng cuối cùng th́ anh cũng nhờ được đài KPNX để t́m ra danh tính và nơi ở của người đàn ông này.
John chủ động hẹn gặp ông Bruce trong một quán cà phê. Anh rất ngóng chờ cuộc gặp để có thể trao với ông về món quà xuyên thời gian mà vợ ông để lại. Anh nghĩ với cái tuổi 80 gần đất xa trời của ông th́ chiếc hộp này hẳn sẽ rất đặc biệt và bất ngờ với ông…
Ông ngồi yên lặng rất lâu trước những bức thư
Khi trông thấy Bruce, không hiểu sao John rất xúc động và có một cảm giác nao nao khó tả. Anh đặt những tờ giấy thấm màu thời gian, có lưu chứa bút tích của bà Bretty cùng những tấm ảnh lên bàn. Anh giải thích cho ông về việc ḿnh đă t́m thấy chúng trong căn nhà ở Phoenix như thế nào rồi chăm chú nh́n ông… Khuôn mặt ông Bruce lộ rơ vẻ thất thần khi nghe những lời chia sẻ của John. Nhiều năm trước, ông đă quyết định rời ngôi nhà ở Phoenix sau cái chết của vợ để nguôi ngoai nỗi đau và sự cô đơn nên hoàn toàn không biết ǵ về sự tồn tại của chiếc hộp này. Ông run run đón nhận thư và những bức ảnh, khóe mắt bắt đầu long lanh những giọt nước mắt. Có lẽ ông Bruce cũng không ngờ được rằng có một ngày ông lại được nh́n thấy nét chữ thân thương của vợ ḿnh sau bao nhiêu năm bà ra đi bỏ ông lại một ḿnh…
Ông lặng yên, xem kĩ càng từng kỷ vật thời gian mà vợ ông Bretty dành tặng. Và ông thực sự vỡ ̣a khi nh́n thấy lá thư bà Bretty viết cho ông nhân ngày sinh nhật lần thứ 31. Những kư ức đẹp đẽ ở một thời mà ông vẫn c̣n trẻ trung và tràn trề nhiệt huyết hiện về rơ nét và sống động trong tâm trí ông…
“Chiếc hộp thời gian này được chôn vào ngày 27 tháng 6 năm 1966. Chúng tôi chỉ vừa mới chuyển tới ngôi nhà này vào ngày 21 tháng 9 năm 1996…”
Rồi khi đọc tới những đoạn bà Bretty ghi lại cuộc sống chính trị, văn hóa, xă hội thời ḱ đó, ông Bruce như trở về khoảng thời gian mà hai người chung sống, nhớ lại những ǵ họ đă cùng trải qua, những mối quan tâm, và cả những quan điểm chính trị họ cùng chia sẻ.
“Chiến tranh Việt Nam vẫn đang tiếp diễn và t́nh h́nh phân biệt sắc tộc vẫn rất gay gắt. Nhiều nam thanh niên để tóc dài do ảnh hưởng của ban nhạc The Beatle. Ông Lyndon Johnson đang là Tổng thống. Mọi người đều hy vọng Đảng Cộng ḥa vẫn cầm quyền khi chiếc chai này được t́m thấy. …”
Từng lá thư từng kỷ vật đều mang h́nh ảnh của người vợ thân yêu ra đi 38 năm trước hiện về thật rơ ràng trong tâm trí Bruce. Ông chạm nhẹ tay vào những bức ảnh, mắt đỏ hoe rồi nh́n John nghẹn ngào: “Vợ chồng tôi thực sự rất ḥa thuận. Chúng tôi chưa bao giờ căi nhau…”
Bà Bretty đă lặng lẽ chôn chiếc “Hộp thời gian” trong căn nhà ở Phoenix không lâu sau khi họ chuyển đến, và không cho ai biết về nó. Có lẽ bà muốn lưu giữ lại kỉ niệm đáng nhớ của cả hai vợ chồng trong suốt khoảng thời gian dọn về căn nhà mơ ước và bắt đầu một cuộc sống mới, để một ngày khi mái đầu đă bạc, hai người ngồi hàn huyên tâm sự về những điều đă qua và thấy rằng họ đă sống một cuộc đời không uổng phí…
Ông Bruce cảm thấy biết ơn John vô cùng khi chính anh đă giúp ông t́m thấy được món quà quư giá nhất của vợ ḿnh, giúp ông hiểu rằng bà yêu ông và gia đ́nh biết bao, và giúp ông xoa dịu đi nỗi đau mất người thân đă hằn lên trái tim yếu đuối của ông từ rất lâu. Nếu không có cuộc gặp gỡ với anh, chỉ khi lên thiên đàng, ông Bruce mới có thể gặp lại vợ ḿnh và nguôi ngoai nỗi nhớ thương bà…
Cuộc gặp gỡ hiếm có này đă để lại trong John một dư vị rất lạ. Anh cảm nhận rất rơ về sự kết nối của thời gian: Đưa những thứ đă cũ trở lại mới hơn, đẹp hơn, giúp chúng có thể tiếp tục mang đến hạnh phúc cho những con người mới. Với những ǵ anh vừa trải qua, chắc hẳn John sẽ càng thêm yêu quư công việc của ḿnh – công việc cho anh những cơ hội thú vị và mới mẻ để mang lại điều tốt lành cho người khác. Và cũng nhờ cuộc gặp ấy, anh đă hiểu sâu sắc hơn giá trị của những t́nh cảm chân thành cũng như ư nghĩa của một chiếc hộp thời gian.
Hăy lưu giữ những khoảnh khắc tuy nhỏ nhặt nhưng đáng nhớ vào miền kư ức, vào trái tim và vào một chiếc hộp nhỏ, để sau này khi thời gian trôi qua, mỗi người đều giữ cho ḿnh một ‘tài sản vô giá’ về bản thân và các mối quan hệ. Chỉ cần con người ta thật tâm đối đăi với nhau và viết nên những kỷ niệm trong lành, th́ thời gian dù có lâu đến đâu, khi ‘gặp lại’ chúng, người ta vẫn có thể cảm nhận được t́nh yêu thương rơ ràng như không c̣n khoảng cách nào tồn tại…