Trên xe điện ngầm ở Moscow, diễn ra một cảnh tượng thế này:
Một bà mẹ ngồi bế đứa con nhỏ, đứng cạnh là một cô gái mặc chiếc váy dài trắng, liền đó là một gã trai trông lấc cấc, mồm nhai kẹo cao su còn tai gắn loa nghe nhạc.
Đứa trẻ cố nhoài người ra dùng đế giầy đạp làm dơ váy của cô gái.
Cô cố nhích ra xa nhưng không được vì quá chật chội. Bấy giờ cô gái nhã nhặn nói để bà mẹ dỗ dành kiềm giữ em bé.
Bà mẹ há miệng la lối rằng không được lên giọng dạy đứa trẻ chưa đầy 5 tuổi, vì cần phải bảo vệ thần kinh cho chúng, và rằng cô hãy im mồm lại... Khi đó mọi người trong toa đều đổ dồn mắt về phía họ.
Bấy giờ gã trai dáng bụi đời kia cất tai nghe và lôi miếng kẹo cao su từ miệng ra và cẩn thận dính miếng bã kẹo vào giữa trán người đàn bà ngoa ngắt kia.
Cả toa xe chết lặng. Còn gã trai nói với giọng xấc xược, rất khó ưa:
- Người ta cũng đã không dạy dỗ tôi lúc nhỏ hơn 5 tuổi đấy.
VietBF@sưu tập