Ư tôi là, tôi đă từng ghét bóng đá. V́ sao?
Năm 199x, khi tuyển Việt nam gặp Thái Lan ở trận bán kết cup bia lon 333, tôi và vợ đầu tư hơn triệu bạc mua vé chợ đen, vào xem trực tiếp ở sân Hàng Đẫy.
Thật là tưng bừng, cả sân đứng lên nhảy múa ḥ reo khi Văn Sĩ Hùng làm bàn quả thứ ba. Việt nam thắng Thái lan 3 – 0 giời ạ.
Ra về, tất nhiên là tắc đường.
Xe cầu thủ bị vây kín ở ngă tư Nguyễn Chí Thanh – Kim Mă, ngay trước khách sạn Deawoo. Hàng chục ngàn chiếc xe máy nổ váng trời. Tôi ở giữa biển người đéo thoái ra được, nóng, ù tai, hoa mắt.
Xe chở cầu thủ cũng chỉ nhúc nhích từng phân một, thật kinh hoàng.
Xin lưu ư hồi ấy là mùa hè, mà vợ chồng tôi có thói quen là mùa hè khi ra đường chơi, vợ tôi không mặt đồ lót, để tiện cho tôi thỉnh thoảng bóp vú với móc... à mà thôi. Căn bản là vợ tôi muốn mát mẻ các thứ.
Tôi cầm lái quả A Tếch thần thánh, mồ hôi nhễ nhại, xung quanh khói xe máy mù mịt, tiếng động cơ gầm rú điếc tai, và hầu như bất động, chứ nhích phân một vẫn c̣n may.
Vậy mà sau tôi, vợ tôi đứng mẹ lên yên xe gào tướng: “ Văn Sỹ Hùng em yêu anh”
Tôi cú lắm, thằng đấy lùn hơn tôi, suy ra cái ấy ngắn hơn của tôi, vậy mà vợ tôi đang như phát rồ v́ hắn. Tôi ngoái lại thấy mồ hôi trên mặt nàng túa ra như tắm, th́ đến tôi mồ hôi c̣n như tắm đây, chúng tôi đang ở giữa cái ḷ bát quái mà.
Vợ tôi vẫn nhún nhún, vẫn gào tướng “ Văn Sỹ Hùng, em là của anh”
Tôi ngoái lại lần nữa, th́ giời ạ, nó lột mẹ quả áo phông đang ngoáy tít trên đầu, vú vê thỗn thện, hèn nào nó hô “em là của anh”
“Cái đó là của tao, con điên!” Tôi gào lên.
Nhưng tiếng động cơ xung quanh ầm ầm át cả tiếng quát của tôi.
Một lát tôi thấy cái áo phông của nó ướt sũng, chụp mẹ lên đầu tôi. Tôi chả hiểu ra sao, chỉ thấy xe vẫn rung, nó vẫn đứng phía sau nhún nhảy và gào đến khản giọng “ Văn Sỹ Hùng, của anh tất cả”
Thôi th́, thằng lùn nó làm bàn, cả thế giới tối nay là của nó, tôi cố nén giận tự an ủi, rồi cố ngoái lại xem con vợ tôi làm cái ǵ.
Hóa ra nó tốc mẹ cả váy lên, mà bên trong th́ tôi đă kể rồi, có đồ lót đâu. Tôi muốn cắn lưỡi tự tử, nhưng không làm được.
Trận bóng kết thúc lúc 7h mà măi 1h sáng chúng tôi mới lết về được đến nhà.
*
Tuần sau chúng tôi nộp đơn ly dị.
Các anh chị cứ thắc mắc làm thế nào mà tôi có những 8 đời vợ, th́ tôi từ từ kể các anh chị nghe, cái con tốc váy mời cả giàn cầu thủ u23 ấy chính là con vợ đầu.
Từ đó tôi rất ghét bóng đá .
VietBF@sưu tập