Chúng tôi sống cùng nhau nhưng như ở hai thế giới, khó có sự ḥa hợp trong mọi chuyện.
Chúng tôi đă kết hôn được 5 năm, có một con trai nhưng thời gian sống hạnh phúc có lẽ chỉ tính bằng tháng.
Ở thời điểm quyết định kết hôn, tôi tặc lưỡi v́ đă ở ngưỡng cửa tuổi 30. Lúc đó, bạn bè đều yên bề gia thất. Tôi sợ rằng vài năm nữa, con gái "luống tuổi" sẽ khó lấy chồng. Trước khi kết hôn, vợ chồng có hai năm yêu nhau. Tôi nghĩ chừng đó thời gian là đủ để hiểu và xây dựng nền tảng cho hạnh phúc về sau.
Sau khi cưới, vợ chồng tôi hạnh phúc. Anh quan tâm tôi, nhưng lâu dần bản tính thật dần lộ diện. Anh ghen tuông và thường xuyên để ư đến những việc tôi làm. Anh ṭ ṃ tôi đi đâu, với ai, thậm chí lén lút đọc tin nhắn của vợ. Tôi biết nhưng xem như không có chuyện ǵ v́ sợ nảy sinh tranh căi.
Thời gian hạnh phúc không kéo dài được bao lâu. Từ khi tôi sinh con đầu ḷng, anh bị rơi vào áp lực giữa chăm sóc con, lo việc nhà và kiếm tiền. Có những ngày, anh trở về nhà trong t́nh trạng mệt mỏi, tôi cố động viên nhưng nhận lại là sự kêu ca và phàn nàn.
Anh bảo, nếu như vợ làm được nhiều tiền như người ta, cùng gánh vác với chồng, cuộc sống sẽ dễ chịu hơn. Từ những áp lực đó, anh để ư đến việc tôi làm trong nhà, từ bữa cơm đến chăm con. Anh so sánh tôi với những người phụ nữ khác mà anh biết về sự chu đáo trong mọi việc.
Tôi không c̣n được nhận những lời ngọt ngào của chồng, anh thay đổi hoàn toàn so với lúc yêu (Ảnh minh họa: DP).
Tôi không phải là mẫu người phụ nữ hoàn hảo, khá "vụng" nhưng không hề lười biếng. V́ biết ông xă đối diện nhiều áp lực để kiếm tiền, tôi cố gắng tự chăm con để tránh ảnh hưởng đến anh.
Mặc dù tôi cố gắng tạo ḥa khí trong nhà, anh luôn mang về tổ ấm một gương mặt căng thẳng. Chúng tôi không c̣n tiếng nói chung trong nhiều việc. Anh thở dài mỗi khi tôi làm không vừa ư bất cứ việc ǵ trong cuộc sống. V́ những chuyện nhỏ như vậy, tôi cảm thấy vô cùng áp lực.
Ban đầu, chúng tôi căi nhau v́ những chuyện nhỏ nhặt, sau đó nảy sinh mâu thuẫn về chuyện bếp núc, ăn uống, thời gian sinh hoạt cũng như chăm con.
Thời gian yêu nhau kéo dài hai năm nhưng tôi không nhận ra tính cách này của chồng. Lúc đó, anh là người lịch lăm, đáng yêu và rất biết cách quan tâm. Bây giờ, tôi thấm thía, chỉ sống với nhau mỗi ngày mới thấu hiểu hết tính cách của đối phương.
Điều đáng sợ nhất với tôi có lẽ không phải chuyện chồng ch́ chiết và để ư tiểu tiết mà là sự hờn dỗi của anh. Vài năm sau khi cưới, mỗi khi có chuyện căi nhau, anh c̣n chủ động làm ḥa.
Hiện nay, lúc vợ chồng mâu thuẫn, tôi giận dỗi, anh không c̣n nói những lời ngọt ngào để dỗ dành. Trước đây, tôi chủ động làm ḥa, bây giờ không c̣n cảm xúc để nói lời xin lỗi.
Cho nên vài năm trở lại đây, những cuộc giận dỗi của vợ chồng tôi kéo dài cả tháng trời. Chúng tôi chỉ ngồi gần nhau khi ăn cơm, c̣n lại không nói hay hỏi han nhau. Anh dường như muốn "thi gan" với tôi, không bao giờ muốn làm lành để không khí gia đ́nh vui vẻ trở lại.
V́ tính cách của anh như vậy nên tôi ngày càng muốn buông xuôi. Thậm chí đầu năm nay, hai đứa có mâu thuẫn lớn về chuyện mua nhà, anh giận tôi 3 tháng. Thời gian đó, hai vợ chồng sống cùng nhà mà như người dưng. Con trai chưa nhận ra mối quan hệ ngày càng lạnh nhạt của bố mẹ, nhưng ḷng tôi vô cùng đau khổ.
Tôi muốn ly thân nhưng bố mẹ hai bên níu kéo để vun vén cho hai vợ chồng không tan vỡ. Tôi thương con c̣n quá nhỏ, nhưng quả thực đến nay chưa thể hiểu được tính cách của chồng. Anh là người đàn ông bản lĩnh khi ra ngoài nhưng về nhà lại thay đổi hoàn toàn, không bao giờ chịu hạ thấp ḿnh một chút v́ vợ con.