Ông Park ra đi, ông Troussier (Trâu Đi Dê) lên thay.
VFF với khát vọng đưa bóng đá xứ An Nam đến WC 2026 để dân có món ăn tinh thần quên đi cuộc sống cực nhục hàng ngày v́ lo bát cơm manh áo, lo tắc đường, lo lụt lội, lo cháy nổ ŕnh rập, lo các thủ tục hành chính, lo giá điện, nước xăng dầu tăng, lo học hành cho con cái….
Dân An Nam chẳng có thú vui ǵ khác ngoài tụ tập ở quán bia, quán Bar mỗi khi đội bóng đá thi đấu để ḥ hét cổ vũ … chiến thắng thể hiện “sức mạnh dân tộc, khao khát vươn ra biển lớn” các lănh đạo xứ An Nam nổ như thế cơ mà.
Ông ‘Trâu Đi Dê” dẫn dắt đội tuyển được 5 trận giao hữu, xem ra các “chiến binh sao vàng” khó tạo ra điều thần kỳ, không vượt qua được ao làng mơ ǵ đi WC.
Dân xứ An Nam thất vọng, ngồi đâu cũng chê bai phù thủy Trâu Đi Dê, tất cả mọi thứ đổ vào đầu ông ấy.
Ngày trước ở bên xứ Tàu dưới thời Mao, họ dựng lên hai vở kinh kịch nổi tiếng là Bạch Mao Nữ, và Hồng Mao Nữ cho dân xem.
Dân Tàu ở dưới quần áo rách tả tơi khóc sụt sùi rồi hoá điên xông lên đánh các diễn viên v́ căm thù bọn địa chủ, phú ông, bọn cường hào phong kiến, trong khi dưới chế độ của Mao c̣n tệ hại, đói nghèo tàn ác gấp trăm ngh́n lần - dân Tàu u mê bị Mao lừa, lầm tưởng đói nghèo do phong kiến chỉ c̣n biết tin vào Mao.
Dân xứ An Nam cũng u mê, mụ mị không kém, chẳng biết nỗi nhục, nỗi cơ cực từ đâu mà ra, vẫn hy vọng, ảo tưởng hăo- tinh thần dân tộc đâu có phải ngồi túm đông tụm ba đàn đúm trong quán bia, quán rượu cổ vũ bóng đá.
Một quốc gia tiêu thụ bia, rượu thuốc lá nhiều nhất thế giới đi đôi với một dân tộc có chỉ số phát triển con người thấp nhất, bệnh tật nhiều nhất, thấp lùn, bé c̣i nhất… vẫn c̣n mơ màng đến WC.
Một quốc gia đồi bại khi thế hệ trẻ không có sân chơi thể thao, không có không gian vận động, môi trường ô nhiễm suốt ngày lê la quán cà phê, cắm mặt giải trí trên màn h́nh, nói và xem toàn điều nhảm nhí vẫn mơ giấc mơ WC. Thất vọng lại đem ông Trâu đi Dê ra chửi bới, b́nh loạn.
Có ông trời phù hộ, các “Chiến binh sao vàng” với cái đầu bă đậu, đôi chân đất sét cũng chẳng làm nên công trạng ǵ. Khi một nền thể thao nhân bản, đại chúng bị giết chết tức là sức khỏe thể chất của một dân tộc què quặt, ốm yếu … “nuôi gà ṇi” quảng bá h́nh ảnh dân tộc là một thủ đoạn, một tư tưởng phản động, hại dân, hại nước.
Một quốc gia như vậy vẫn hy vọng ngồi lê, ngồi la rồi b́nh loạn chê bai, đổ tội cho hoàn cảnh khách quan, cho người này, người khác, cho thế lực thù địch măi măi sẽ sống lầm than trong sự tăm tối, u mê của chính ḿnh.
****
Dân Thanh Hà mất nước.
Mất nước làm con người ta bẩn cả thể xác lẫn tâm hồn.
Mất nước càng lộ ra cái tính bẩn khôn vặt, mạnh ai người ấy sống. Lộ ra bộ mặt của chính quyền.
Lộ ra mấy chục năm xây dựng văn hoá mới con người XHCN với ”Quyền làm chủ tập thể của nhân dân” đă biến dân An Nam ta thành lũ người man di mọi rợ.
Mấy chục ngh́n dân thiếu nước, Thủ tướng chính phủ, Bí thư thành ủy chỉ đạo “Không để người dân thiếu nước sạch”.
Đêm đến được “Sự quan tâm của đảng, nhà nước” mấy chiếc xe téc chở nước giải cứu cho dân. Ưu việt của chế độ ta nằm ở hai chữ “giải cứu”.
Giải cứu sản phẩm nông nghiệp, giải cứu người về nước, giải cứu mất nước… mỗi lần giải cứu truyền thông lại ngân điệp khúc “lá lành đùm lá rách, lá rách đùm lá nát. Thương người như thể thương thân”, nghĩa t́nh của Đảng.
Để ai cũng có nước sạch “Mỗi người chỉ được cấp 20 lít nước”
Nhà nào nhà ấy, có bao nhiêu người huy động hết ra lấy nước giải cứu.
Mất nước mới thấy t́nh làng nghĩa xóm, con người mới XHCN chỉ là chuyện tuyên truyền tầm bậy, tầm bạ.
Không nhanh chân, nhanh tay, không khôn lỏi đến giọt nước cho vào họng không có, nói ǵ đến tắm rửa, đánh răng rửa mặt.
Trẻ ranh cũng khôn vặt, lấy được nước lại quay lại xếp hàng lấy tiếp. Có đứa quay ṿng đến mấy lượt. Bố mẹ khen nhanh nhẹn tài giỏi, cả nhà hể hả vui như cướp kho thóc của Nhật.
Chỉ v́ mất nước mà hàng xóm chửi lộn, căi vă nhau, cái tính khôn lỏi đă chở thành đặc tính của một dân tộc - văn hoá mới là thứ văn hoá khiến con người cắn xé lẫn nhau, tranh cướp nhau - một tư vật chất bố thí trở thành công cụ trói buộc, phải biết ơn đảng, nhà nước.
Mất nước mới thấy chính quyền là một lũ ăn hại, quản lư xă hội yếu kém.
Chỉ cần yêu cầu mỗi hộ lên phường lấy một cái phiếu.
Nhà có bao nhiều người cứ nhân lên với 20 lít, đem phiếu ra lĩnh nước. Làm như thế không phải tranh giành, khôn lỏi mà được.
Cái xe téc nước về, mạnh ai người ấy xông vào tranh cướp như một đàn dă thú tranh mồi, chủ nghĩa xă hội đúng là cùng nhau xuống hố, chính quyền trơ mặt làm ngơ để tự cắn xé nhau mà chết.
Nghĩ đến h́nh ảnh người Nhật trong thảm họa động đất sóng thần, xếp hàng nhường nhịn nhau, ưu tiên cho người già, trẻ em, phụ nữ trong trật tự, không hiểu tại sao bên Nhật không có đảng quang vinh, lănh tụ vĩ đại mà họ đạo đức, thương yêu đùm bọc nhau như thế?
Dân gian bảo rằng, chung quy con người xứ An Nam khôn lỏi, tranh cướp nhau cũng tại vua Hùng, vua Hùng là ai? Đến bây giờ giới trí thức, học giả c̣n căi nhau như mổ ḅ, biết đổ tội cho ai bây giờ.
|
|