Một hôm, nhà văn Franz Kafka (1883 – 1924) đang đi dạo qua công viên Steglitz ở Berlin, ông thấy một em bé đang khóc nức nở vì đánh mất con búp bê yêu thích.
Kafka đã cùng em bé tìm kiếm con búp bê khắp nơi, nhưng cuối cùng vẫn không tìm thấy. Kafka hẹn gặp lại em bé ở đó vào ngày hôm sau, để hai chú cháu sẽ cùng tìm một lần nữa.
Ngày tiếp đó, con búp bê vẫn bặt vô âm tín. Kafka bèn đưa cho em bé một lá thư và bảo rằng búp bê đã nhờ ông chuyển lá thư cho em trước lúc rời đi, trong thư viết: “Bạn ơi, đừng khóc. Mình đang lên đường để nhìn ngắm thế giới tuyệt vời này. Mình sẽ viết thư kể cho bạn về những cuộc phiêu lưu của mình.”
Đó là khởi đầu cho chuỗi ngày Kafka “thay mặt” búp bê chuyển thư đến em bé.
Mỗi khi gặp cô bé, Kafka đọc to những lá thư phiêu lưu được ông sáng tác. Những cuộc trò chuyện về con búp bê yêu dấu khiến em bé mê mẩn.
Trong lần gặp cuối cùng, Kafka đọc lá thư kể chuyện con búp bê đã trở lại Berlin, và sau đó, ông đưa cho em bé một con búp bê khác mà ông đã mua tặng em. Tất nhiên, con búp bê này không thể giống với con búp bê cũ, vì thế Kafka đính kèm một lá thư giải thích rằng: “Những chuyến đi đã thay đổi bản thân mình.”
Em bé ôm con búp bê mới và mang nó về nhà trong niềm hạnh phúc vô bờ.
Một năm sau, Kafka qua đời.
Nhiều năm trôi qua, em bé trở thành một cô gái trẻ. Trong một lần dọn dẹp đồ cũ, cô bất ngờ tìm thấy một lá thư nhét trong con búp bê. Bức thư bình dị, có chữ ký của Kafka: “Mọi điều mà cháu yêu quý có lẽ rồi sẽ mất đi, nhưng cuối cùng, tình yêu sẽ trở lại trong một hình hài khác.”