Mấy nay báo chí liên tục lên bài, rồi th́ chính quyền ở Phú Quốc kêu gọi t́nh trạng ít khách du lịch. Nên tôi làm bài này để phân tích cho ae, tại sao Phú Quốc cảnh đẹp thế mà du lịch lại tệ hại tới vậy:
An Nam ta luôn có những tư duy đi ngược lại xu hướng phát triển của thế giới và cơi đời này. Và phát triển du lịch cũng chẳng phải ngoại lệ.
Câu hỏi đầu tiên cần đc đặt ra là: Người ta tới Phú Quốc để làm ǵ ? Trả lời đơn giản đó là: Khách quốc tế, hay khách nội địa đă quá chán ngán những ngôi nhà bê tông; họ khao khát dc trầm ḿnh dưới những bóng dứa mát rượi, xanh mượt cát trắng, gió thổi hiu hiu; để thả con mắt ngắm các con ghẹ 40-50kg cong mông, ưỡn ngực đùa nghịch lẫn nhau.
Khung cảnh thiên nhiên, làm cho con người bỗng muốn càng gần gũi thiên nhiên hơn và dễ để hứng t́nh hướng tới hành vi giao cấu hơn. Đó chính là mục đích của các băi biển, băi tắm thiên nhiên nhằm hút khách du lịch.
Cũng phải nói thêm là việc Phân lô, bán nền, bê tông hóa thực ra không vấn đề ǵ; v́ suy cho cùng 1 khu du lịch muốn tồn tại dc cần phải có chỗ ăn ngủ, chỗ chơi bời, đi lại cho nó tử tế cho nó tươm tất.
Nhưng vấn đề ở đây đó là sự phân lô ở Phú Quốc nó vô tổ chức, bừa băi và ko có một chút tầm nh́n nào để đưa con người về với thiên nhiên, hưởng thụ thiên nhiên cả.
Ở các khu du lịch của Thái hay Indo, Malaysia v....v chẳng hạn. Các khu nhà bê tông, công tŕnh phục vụ việc ăn chơi, nhảy múa v....v th́ họ quy hoạch sẽ dồn hết về 1 cụm ở xa biển. Buổi sáng, buổi chiều mát anh em đi tắm biển, ngắm gái; ăn no hải sản, tối rửng mỡ thừa tiền vào đó vui chơi đốt tiền thoải mái đủ tṛ từ cờ bạc, gái gú v..v đủ cả (theo nhu cầu).
Nhưng ngoài khu đó và những con đường ven biển bằng bê tông ra,; th́ mọi thứ c̣n lại như băi biển, băi cát, rừng cây, rặng dừa v....v phải để trạng thái Tự nhiên hoàn toàn và trăm phần trăm để khách du lịch dc trải nghiệm.
Nên nhớ các băi tắm này hoàn toàn là free, từ việc đi dạo trên các con đường ven biển đẹp đẽ mát mẻ, thưởng thức phong cảnh, cho tới việc tắm biển v….v. Khi đă có lưu lượng du khách lớn tất yếu sẽ sinh ra sức mua lớn, tự khắc sức cạnh tranh lớn, market điều chỉnh, giá cả phải chăng. Chứ đâu như Phú Quốc tới việc đặt đít lên băi biển; ngồi cái ghế ăn con mực ngắm biển tí, lúc đứng dậy cũng tính cả tiền mực lẫn tiền.... ghế ngồi.
Bởi vậy cái mà người làm du lịch luôn cần phải hiểu đó là: khi khách hàng họ đă đi du lịch tức là họ ko tiếc việc bỏ tiền túi ra để trải nghiệm cho sướng – quan trọng là cái trải nghiệm của họ có xứng đáng, có đủ sướng để bỏ tiền ra hay ko ?
Anh em nào đă từng đi Bali bên Indonesia là biết, ae nghèo, đi theo kiểu du lịch bụi ít tiền a vẫn trải nghiệm được đủ, a có tiền a vào khu resort, nghỉ dưỡng ở khu vực riêng, ae sẽ dc cung phụng lên làm thượng đế (nếu có nhiều tiền), và đó lại là một thế giới khác. Mọi đối tượng du khách đều có thể đáp ứng; quan trọng nhất vẫn là trải nghiệm khách hàng phải dc sướng trong mọi hoàn cảnh.
Tóm lại, các nước khác họ xây dựng mô h́nh du lịch nó dễ vkl ra ấy, chỉ đơn giản là:
+Cảnh quan thiên nhiên ban cho free - th́ cứ để free để hút traffic, xây dựng hạ tầng bổ trợ đễ dễ trải nghiệm cái cảnh quan đó
+Dựng dịch vụ thật tốt để hút tiền từ traffic đó.
Phú Quốc của ta th́ làm ngược mẹ lại hết bằng việc thật là tích cực phân lô bán nền, đua nhau xây resort, cố gắng tổ chức hút máu, thu tiền cả băi biển, cảnh quan thiên nhiên. Ra tới Phú Quốc chả thấy thiên nhiên đâu, mà thấy toàn là bê tông và lại bê tông. Tóm lại, thiên nhiên ban cho tao cái ǵ, tao lôi ra làm công cụ chặt chém bằng được.
Mà vấn đề quan trọng là do đất đai ở Phú Quốc dc ae phát huy tài năng phân lô bán nền, thổi giá lên tận nóc rồi; nên là có muốn làm du lịch tử tế cũng khó, nên mới phải ra sức chặt chém, hút máu mọi nơi để nhằm bù vào tiền giá BĐS cao chót vót.
Đến cảnh quan thiên nhiên ban cho trời phú như thế, có mỗi việc đơn giản là đi copy lại mô h́nh kinh doanh của các nc khác thôi mà làm cũng ko nổi. Khổ cái là biển bọn Thái, bọn Indo chúng nó xấu ẳng làm sao đẹp dc như Phú Quốc, thế mà chúng nó lại biết kinh doanh ngon hơn hẳn ae An Nam.
Cho nên thế mới nói ae An Nam chả làm dc cái ǵ ra hồn, ngoài việc phân lô bán nền, phải có con Nobel dành riêng cho người Việt Nam v́ tài năng phân lô bán nền trứ danh, vô địch cơi thiên hà mới xứng chứ.
Tác giả: Hoàng Nguyễn