Chắc nhiều người biết chữ “Ngụy” là có nguồn gốc từ chữ Hán, người ḿnh dùng quen, cho nên đến những thế hệ của chúng ta sau này nó trở thành từ Hán-Việt thông dụng. Chữ “Ngụy” đi kèm với những từ sau nó th́ sẽ làm biến đổi ư nghĩa của câu. Thí dụ như: ngụy quân tử.
Người Á đông quư trọng người quân tử, v́ thế cho nên nhiều người lợi dụng điều đó mà cải trang cho bản thân bằng những phong cách giống như người quân tử, nhưng bản chất thật th́ không được nhiều người quư trọng. Trong trường hợp này, ngôn ngữ b́nh dân người ta gọi những người như thế là đóng kịch, giả dối, giả tạo, hay văn vẻ hơn: là ngụy quân tử.
Thí dụ tiếp theo: như chữ ngụy trang, ngụy triều, ngụy quân, ngụy quyền… Ngày xưa, cộng sản gọi chế độ Việt Nam Cộng Ḥa là ngụy quân, ngụy quyền, chắc có lẽ họ lấy ư từ hai chữ ngụy triều mà ra. Họ cho rằng “triều đại” Việt Nam Cộng Ḥa là do Mỹ dựng nên, là chế độ kềm kẹp, bù nh́n, là giả tạo; c̣n họ (cộng sản Bắc Việt) đánh là đánh cho Liên Sô và Trung Quốc th́ là… chính nghĩa(?!). Trong vấn đề này chúng ta đă nói, phân tich nhiều, không cần phải tranh căi nữa. Cũng cần phân biệt thêm nước Ngụy ngày xưa bên Trung Hoa và họ Ngụy của người Á Đông.
Tôi đă trải qua hai thời kỳ, bắt đầu từ khi ông Diệm c̣n làm thủ tướng, rồi sau đó thành lập Đệ Nhất và Đệ Nhị Cộng Ḥa; cho đến ngày hôm nay ngồi ôn lại quá khứ, chưa bao giờ thấy chế độ miền Nam Việt Nam là chế độ ngụy, kềm kẹp, giả dối, giả tạo như cộng sản gán ghép, “gắp lửa bỏ tay người” một cách gian trá như người cộng sản thường tuyên truyền, xuyên tạc. Rồi từ khi gọi người Việt hải ngoại bằng “khúc ruột ngàn dặm”, có lẽ v́ trơ trẽn quá nên họ bỏ dần, thấy sau này không c̣n sử dụng từ ngụy quân, ngụy quyền nữa.
Ngày hôm nay th́ mọi người thấy rơ, chính cộng sản mới là ngụy quyền (gọi theo cách của người xưa là ngụy triều), bởi lẽ, họ cướp chính quyền miền Nam Việt Nam, “soán ngôi” bất chính, mà họ dùng ngụy từ là đi giải phóng để che đậy . Ai cần giải phóng ai th́ chúng ta và mọi người điều biết. Đáng lư ra người miền Nam cần giải phóng người miền Bắc thoát khỏi cảnh kềm kẹp mà trở nên nghèo nàn, lạc hậu rồi đi đến ngu dốt, th́ mới là hợp lư.
Từ cái chỗ bất chính, cho nên họ mới quản lư ngôn luận gắt gao và dùng những ngụy ngữ để che đậy những ǵ xấu xa do chế độ tạo nên. Thí dụ như chữ Osin là từ vay mượn nước ngoài, mới xuất hiện gần đây để thay cho động từ ở đợ trong tiếng Việt. Đ́nh công th́ họ gọi là ngừng việc tập thể; biểu t́nh th́ là tụ tập đông người, gây rối trật tự công cộng. Tàu Trung Quốc bắn giết ngư dân th́ họ gọi là tàu lạ…
Người cộng sản nhận ra, nếu nói rằng đi làm công hay bán sức lao động ra nước ngoài th́ nghe nó kỳ khôi quá, cho nên họ gọi hợp tác lao động hay xuất khẩu lao động, nghe nó có vẻ nhẹ nhàng hơn. Bây giờ th́ có khác; chứ c̣n ngày xưa trong chế độ xă hội chủ nghĩa có lẽ chẳng có ǵ để xuất khẩu nên đành phải xuất khẩu lao động vậy!
Hợp tác lao động, gọi như thế là họ chơi ăn gian, bởi lẽ hai chữ hợp tác nó mang hàm ư là hùn hạp, cùng làm, cũng có nghĩa là phải công bằng. Thí dụ: có liên quan tới tiền bạc th́ chia theo tỉ lệ; trong công việc th́ phải cùng làm chung, ăn lương theo giờ tùy khả năng. C̣n một người bỏ tiền ra mướn người khác làm việc cho ḿnh rồi trả lương, tức là chủ trả lương cho người làm công (thợ); có khi người làm công c̣n bị chủ bóc lột sức lao động th́ không thể gọi là hợp tác được.
Những ǵ xấu xa mà cộng sản “gắp lửa bỏ tay người”, gán ghép cho Việt Nam Cộng Ḥa ngày xưa như: kềm kẹp, tư bản bóc lột, ngụy quân, ngụy quyền, bọn phản động bán nước, th́ bây giờ thời gian đă trả lời, họ đă hiện nguyên h́nh trong những cái xấu xa đó.
Chế độ cộng sản -cần phải gọi chính xác cho đúng nghĩa- mới là chế độ ngụy quyền.
Nguyễn Dư
The Following 5 Users Say Thank You to caole For This Useful Post:
tổng thống của nước ngừ ta
sao mà yếu rứa chẵng oai tí nào
feed cá chẳng chịu mạnh tay
chẳng bù với chị kim ngân nước ḿnh
feed cá sợ cá chẳng no
liệng nguyên thau bự, cá ăn đả đời
laughster kinh but hahhaah
The Following 4 Users Say Thank You to laughster For This Useful Post:
Nhiều người đặt câu hỏi này với tôi khi thấy tôi thay h́nh đại diện Facebook cá nhân của ḿnh với ḍng chữ “Tôi Muốn Biết” - “I Want To Know”. Tự bản thân tôi chưa bao giờ đặt câu hỏi này cho ḿnh từ xưa đến nay. Bởi quan điểm cá nhân của tôi đơn giản là muốn hành động th́ cần phải biết. Biết rơ mọi thứ, biết những ǵ cần biết và phải biết những điều ḿnh chưa biết. Tôi xem đó là quyền lợi chính đáng để nghiêm túc hơn trong nh́n nhận, đánh giá vấn đề và đưa ra hoạt động phù hợp.
Cách đây 4 năm, nếu tôi cũng chần chừ cân nhắc “Biết để làm ǵ?” chắc hẳn tôi đă phải suy xét thiệt hơn chứ không đơn giản kêu gọi mọi người nên làm ǵ đó (chẳng hạn như in áo, mặc áo...) để có thái độ với dự án khai thác bauxite tại Tây Nguyên. Nếu tôi chần chừ “Biết để làm ǵ?” chắc hẳn tôi đă không in lên áo ḍng chữ “Hoàng Sa – Trường Sa là của Việt Nam” bởi quan niệm “có nói cũng chẳng được ǵ”.
Biết để làm ǵ?
Biết để thấy ḿnh nên học hỏi, t́m hiểu, đào sâu vào sự thật lịch sử đang bị giấu diếm để từ đó quyết định bản thân nên có thái độ sống thế nào.
Ngày nay, với sự phát triển vượt bậc của khoa học kỹ thuật, của công nghệ thông tin người ta có thể dễ dàng t́m thấy những điều ḿnh cần trên Internet với Google. Vấn đề là thông tin t́m thấy độ xác thực và tính hợp lư của nó nằm ở đâu.
Tôi c̣n nhớ rất rơ cảm giác của ḿnh khi đọc công hàm do Thủ tướng Phạm Văn Đồng kư hưởng ứng Tuyên bố của Chính phủ nước Cộng ḥa Nhân dân Trung Hoa về lănh hải năm 1958.
Lúc đầu tôi không tin nguồn dữ liệu ấy, kiểm tra chéo đủ trang, đủ kiểu, nguồn tin xuất phát từ một website của đại học Hong Kong và sau đó nhiều nơi dẫn lại. Tôi thậm chí c̣n bị lung lạc tinh thần khi nghe nhiều nhân viên an ninh nói với tôi về những ǵ đang diễn ra ở Hoàng Sa – Trường Sa.
Tôi nghi ngờ những thứ ḿnh đọc được.
Cho đến khi tôi quyết định đi Lư Sơn (Quảng Ngăi) để t́m hiểu sự thật vào năm 2010, 2011. Và tôi biết, họ - những người lănh lương từ tiền thuế của nhân dân - đang chơi tṛ lắt léo trong việc công bố thông tin về chủ quyền với người dân Việt Nam.
Tôi đi t́m cái tôi muốn biết và đă có câu trả lời cho riêng ḿnh.
Năm 2014, khi dàn khoan Haiyang tiến sâu vào vùng biển Việt Nam, Trung Cộng dùng công hàm 1958 để bao biện cho hành động xâm lấn của ḿnh trên nhiều tờ báo. Và Việt Nam lúc ấy mới bắt đầu công bố và lư giải công hàm này theo hướng có lợi nhất cho đảng Cộng sản.
Biết để làm ǵ?
Biết để có thái độ đúng đắn với những ǵ ḿnh xứng đáng được hưởng.
Biết để bản thân có thêm lựa chọn và động lực để sống một cuộc đời mà bạn muốn.
Và đừng nghĩ rằng chúng ta muốn biết là "người ta" cho biết. Muốn phải đi kèm với tranh đấu. Tranh đấu chỉ có thể mang lại kết quả nếu nhiều người cùng tham gia.
Nếu chúng ta yêu cầu, tranh đấu và được biết về những ǵ đă kư kết diễn ra từ trước giờ giữa lănh đạo hai đảng Cộng sản Việt - Trung với nhau, th́ chúng ta sẽ làm ǵ?
Câu trả lời là đương nhiên chúng ta sẽ có quyền lựa chọn, hoặc im lặng chấp nhận hoặc đ̣i hỏi, tranh đấu để buộc những người kư kết phải có trách nhiệm và phải chịu trách nhiệm cụ thể với những ǵ đă làm. Không thể đổ lỗi cho lịch sử nếu toàn dân được biết.
Có nhiều người cho rằng cầm một tấm giấy nhỏ với hàng chữ "tôi muốn biết" là một việc làm nhỏ nhặt, không đáng. Tôi tôn trọng điều đó và mong đợi các bạn ấy thực hiện một điều ǵ to tát hơn. Mỗi người trong chúng ta có nhiều cách để làm và cách làm dở nhất luôn luôn tốt hơn lời nói hay nhất.
Lúc này tôi chỉ muốn làm điều nhỏ nhất, nhỏ ở mức độ mà những người bạn của tôi c̣n đang bị bộ máy sản-xuất-sợ-hăi có từ thời cải cách ruộng đất làm họ lưỡng lự, có thể bước ra khỏi không gian riêng của họ để nhập ḍng cùng nhau trên con đường gian nan vạn dặm này.
(Fb Nguyễn Ngọc Như Quỳnh)
The Following 2 Users Say Thank You to hungnam For This Useful Post:
Xin chào! Xin chào Việt Nam!
Cảm ơn các bạn Việt Nam tuyệt vời
Nhân đây tôi muốn gửi lời
Cảm ơn các bạn đă mời chúng tôi
Cho dù tôi ở xa xôi
Đến đây nồng ấm như nôi nhà ḿnh
Các bạn đón tiếp chân t́nh
Làm cho rung động thực t́nh tim tôi
Hôm qua tôi rất bồi hồi
Đi ăn bún chả được ngồi tự do
Ngoài kia dân chúng reo ḥ
Thấy nhiều xe máy quanh co khác thường
Tôi nghĩ ḿnh muốn qua đường
Lần sau các bạn dẫn đường cho tôi!
Hawai là quê của tôi
Tôi sống ở đó đến hồi 13
Khi cuộc chiến tranh diễn ra
Chắc nhiều người Việt hỏi là tại đâu?
Hai con gái tôi biết đâu
Làm sao hiểu được nỗi sầu chiến tranh
Lịch sử Việt Nam vang danh
Tôi rất trân trọng ḷng thành trong tôi
Trống đồng, lúa nước là nôi
Sông Hồng nước vẫn cứ trôi hiền ḥa
Nhớ lại bản anh hùng ca
Của Lư Thường Kiệt như là thiên thư
"Nam quốc sơn hà nam đế cư
Tuyệt nhiên định phận tại thiên thư..."
Bác Hồ cũng đă nói như
Tuyên ngôn nước Mỹ nhiều từ ngợi ca
Tôi có thể nói thẳng ra
Xưa kia người Mỹ đến là chiến tranh
Bây giờ có ḥa b́nh xanh
Đến dạy các bạn tiếng anh chân t́nh
Ở thành phố Hồ Chí Minh
Đại học Fullbright được h́nh thành nên
Phi lợi nhuận đặt lên trên
Nghiên cứu toán học có tên hàng đầu
Như giáo sư Ngô Bảo Châu
Y tế giáo dục nhịp cầu mở ra
Chiến tranh nhắc nhở chúng ta
Là chân giá trị chỉ ra ḥa b́nh
Không cho ai áp đặt ḿnh
Nguyên lư độc lập tự ḿnh tạo ra
Nhiệm kỳ tôi chẳng c̣n xa
Tôi sẽ cố gắng tạo đà dựng xây
T́nh thân tôi đă đắp đầy
Mong cho Việt Mỹ từ đây vẹn mười
"Từ nay người biết yêu người
Từ nay người biết thương người"... Tri nhân.
Chúng ta phải lo cho dân
Chiến tranh đă để lại phần thương đau
Hai bên gắng sức cùng nhau
Giải quyết hậu quả giúp mau vẹn toàn
Ông John Kerry đă bàn
Cùng Vơ Nguyên Giáp đă làm năm xưa
Bỏ qua thù hận dây dưa
Giúp cho Mỹ-Việt sớm trưa chung t́nh
Để dân hai nước chúng ḿnh
Trở thành đối tác ân t́nh trước sau
Instagram, Facebook đua nhau
Sefile Tổng Thống cùng nhau vui cười
Không quên hơn ba triệu người
Họ đă vĩnh viễn xa rời chúng ta
Người Mỹ cũng phải xót xa
Mấy trăm ngàn lính xa nhà ở đây!
Hôm nay tôi nói điều này
Để ghi nhận những tháng ngày đau thương
Tôi xin nhắc lại lập trường
Nước Mỹ ủng hộ dân thường tự do
Nhân quyền cao nhất trời cho
Tự do lập hội tự do họp hành
Luật đă xác định rành rành
Ở trong hiến pháp ngọn ngành Việt Nam.
Chúng ta Mỹ hay Việt Nam
Dù lớn hay nhỏ cũng phàm như nhau
Chủ quyền độc lập trước sau
Nước lớn không được "mày cau" nạt ḿnh
Tuy rằng nhiều cái phát sinh
Nhân quyền là điểm chúng ḿnh khác nhau
Tôi bị phê b́nh trước sau
Tại sao không sớm mau mau hoàn thành?
Ai dám ăn hiếp các anh?
Biển đông luật pháp rành rành c̣n kia
Nước Mỹ chẳng phải ăn chia
Tự do hàng hải có chừa ai đâu?
Cho nên tôi vẫn điều tàu
Máy bay cũng được lệnh mau vi hành
Vũ khí sát thương chiến tranh
Cũng không c̣n cấm các anh được dùng
TPP chúng ta cùng
Giúp nhau kinh tế tạo vùng tự do
Vừa tạo cho dân ấm no
Vừa chống tham nhũng chẳng lo bị thù
Tám năm công việc lu bù
Lo cho nước Mỹ hết thù ngoài trong
Chúng tôi cũng chỉ ước mong
Chính trị nước Mỹ sáng trong vẹn toàn
Trước khi kết thúc diễn đàn
Tôi muốn các bạn hoàn toàn tự do
Tương lai của bạn ai lo?
Phải chính các bạn tự lo cho ḿnh
Bao nhiêu sáng kiến phát sinh
Internet. Facebook tự ḿnh đăng lên
Chia sẻ cái đúng, cái nên
Tự chọn lănh đạo cấp trên của ḿnh
Phải có học thức văn minh
Mới làm đại diện cho ḿnh an thân
Phải v́ nước phải v́ dân
Do vậy báo chí phải cần tự do
Tôi xin đọc vần thơ nho
Mong rằng các bạn chứng cho tâm này
"Rằng trăm năm cũng từ đây
Của tin gọi một chút này làm ghi"
Nước Mỹ cam kết khắc ghi
Sẽ làm tất cả là v́ Việt Nam.
“Cảm ơn các bạn!
Thank you very much. Thank you Vietnam”Xin chào! Xin chào Việt Nam!
Sưu tầm copy trên facebooks Hương Nguyễn Thị Lan
The Following User Says Thank You to longhue For This Useful Post:
can you please point out which one is lé, which one is đa nicks, and which one is chung vô dịm? hahahah LMAO không nh́n thấy quần nên khó thể đoán được ai là chung vô dịm hhahahha
can you please point out which one is lé, which one is đa nicks, and which one is chung vô dịm? hahahah LMAO không nh́n thấy quần nên khó thể đoán được ai là chung vô dịm hhahahha
here
Last edited by cha12 ba; 05-29-2016 at 17:54.
The Following 2 Users Say Thank You to cha12 ba For This Useful Post:
chung vô dịm củng lẹp chai ác chứ haha, bộ 2 em này sửa soạn đóng cảnh phin xách xi nóng hay sao mà em áo chắng (chắc là lé haha) lang cởi áo thát y hahaha LMAO
The Following 2 Users Say Thank You to laughster For This Useful Post:
Trước tiên Anh hùng bàn phím tiếng anh gọi là KEYBOARD WARRIOR. Họ có thể là những người b́nh thường và phần nhiều là những người trẻ mang những tư tưỡng bệnh hoạn ngông cuồng...
Nếu bạn vào các Diễn Đàn hoặc những trang Web lớn như Facebook hoặc gần gủi nhất là ở đây vietbf bạn sẻ thấy chúng. Họ thích sỉ nhục người khác hoặc hăm doạ dưới mọi h́nh thức, và cuối cùng chẳng có ǵ để bạn phải quan tâm đến... Nói theo JVevermind: - "Cây mọc trên đầu, tay gơ lấy gơ để, không nh́n rơ mặt v́ váy che kín mít..."
Phần sưu tầm,
Đấu tranh bằng bàn phím là cách đấu tranh tuyên truyền, vận động
Cánh Dù lộng gió (Danlambao) - Khi chúng ta ngồi vào bàn phím, tuy là ảo, nhưng chúng ta nói lên chính kiến của ḿnh, ủng hộ hay không ủng hộ, nói lên sự thật có kèm bằng chứng xác thực th́ đó là cái cách tuyên truyền chống lại những điều gian dối, những cái sai trái, những điều bất công trong xă hội và nhất là chống lại những cái hèn hạ, làm tay sai bán nước cho giặc... Khi ngồi gơ trên bàn phím là chúng ta đă và đang là những chiến sĩ Tâm Lư Chiến như thời VNCH, và là những chiến sĩ thông tin như DLB thường ví von "Mỗi người là một chiến sĩ thông tin"...
*
Trước 1975 lúc đó chưa phát triển công nghệ thông tin, chỉ có Báo, Đài, và Tâm Lư Chiến thỉnh thoảng ghé địa phương chiếu bộ phim tuyên truyền. Ngay đến những truyền đơn kêu gọi chiêu hồi cũng phải làm bằng phương pháp quay Roneo, hoặc in trắng đen. Nhưng chủ yếu là các đài phát thanh và truyền h́nh trắng đen.
Sau ngày 30/4/1975, báo đài cũng c̣n hiếm, nên vẫn dùng những cái loa dă chiến cầm tay để thông báo lệnh lạc đến người dân. Sau đó, nhà cầm quyền cộng sản thu gom tất cả những phương tiện thông tin c̣n sót lại để gắn cho mỗi phường, xă một cái loa để khủng bố tinh thần người dân bất cứ lúc nào, nhất là vào buổi sáng sớm. Nếu thấy chưa đủ, th́ tập đoàn cai trị tập họp dân chúng bất cứ lúc nào từ sáng cho tới tối mịt để tuyên truyền cho cái việc ăn cướp thống nhất Bắc Nam của chúng. Ai không chịu đi họp để học tập chính sách cướp miền Nam của chúng th́ coi như được quyền tập trung cải tạo v́ chống đối.
Mấy năm sau th́ những giàn loa khủng từ Liên Sô, Tàu cộng nhập vào, rồi phe Liên Sô giúp xây đài Truyền h́nh Hoa Sen, cộng với các đài cố hửu có từ thời chế độ cũ như đài Truyền H́nh Sài G̣n, đài Truyền H́nh Cần Thơ v.v...
Trong thập niên vừa qua công nghệ thông tin bùng nổ dữ dội, Internet lan rộng khắp hang cùng ngơ hẻm, ngoài computer, c̣n có các máy điện thoại di động và máy tính bảng ra đời tràn lan, nên cập nhật tin tức hằng ngày trong và ngoài nước tốc độ nhanh như chớp.
Trước đây đảng và nhà nước cộng sản độc quyền các hoạt động thông tin tuyên truyền bằng các phương tiện, báo, đài, loa phường, muốn nói ǵ th́ nói, muốn chửi ǵ th́ chửi, muốn cho ai thành thánh th́ thành, muốn cho ai là anh hùng th́ thành anh hùng, v́ người dân đâu có theo dơi được thông tin ǵ ngoài báo đài.
Ngày nay mọi diễn biến thời cuộc từ trong ra ngoài chỉ vài giây là tất cả mọi người trên toàn thế giới đều hay biết, CSVN không c̣n cách nào che đậy bịp bợm như xưa được nữa.
Có nhiều người nói, chống cộng trên bàn phím. Vâng đúng là vậy, có nhiều cách chống cộng, chống trực tiếp bằng bất đồng chính kiến, chống bằng cách biểu t́nh từng nhóm, chống bằng cách khủng bố lẻ tẻ, và nhất là tham gia bàn phím cũng là cách tốt nhất để đem tin tức thời sự nóng bỏng hằng ngày đến trên toàn thế giới. Không phải ai cũng nắm được tin tức nhạy cảm khắp mọi nơi, nhưng một người nào đó biết được post lên mạng tức th́ mọi người sẽ biết và rất có lợi cho phong trào tranh đấu đ̣i Dân Chủ, Tự Do, Nhân Quyền.
Khi chúng ta ngồi vào bàn phím, tuy là ảo, nhưng chúng ta nói lên chính kiến của ḿnh, ủng hộ hay không ủng hộ, nói lên sự thật có kèm bằng chứng xác thực th́ đó là cái cách tuyên truyền chống lại những điều gian dối, những cái sai trái, những điều bất công trong xă hội và nhất là chống lại những cái hèn hạ, làm tay sai bán nước cho giặc để mọi người đều nhận ra và tỏ tường, một chế độ chỉ biết quỳ mọp dưới chân kẻ thù ngàn năm của ông cha ta. Một kẻ thù lúc nào cũng chỉ lăm le muốn nuốt chửng Tổ Quốc h́nh chữ "S" của chúng ta.
Cuối cùng phải nhận định là khi ngồi gơ trên bàn phím là chúng ta đă và đang là những chiến sĩ Tâm Lư Chiến như thời VNCH, và là những chiến sĩ thông tin như DLB thường ví von "Mỗi người là một chiến sĩ thông tin".
Trước tiên Anh hùng bàn phím tiếng anh gọi là KEYBOARD WARRIOR. Họ có thể là những người b́nh thường và phần nhiều là những người trẻ mang những tư tưỡng bệnh hoạn ngông cuồng...
Nếu bạn vào các Diễn Đàn hoặc những trang Web lớn như Facebook hoặc gần gủi nhất là ở đây vietbf bạn sẻ thấy chúng. Họ thích sỉ nhục người khác hoặc hăm doạ dưới mọi h́nh thức, và cuối cùng chẳng có ǵ để bạn phải quan tâm đến... Nói theo JVevermind: - "Cây mọc trên đầu, tay gơ lấy gơ để, không nh́n rơ mặt v́ váy che kín mít..."
Phần sưu tầm,
Đấu tranh bằng bàn phím là cách đấu tranh tuyên truyền, vận động
Cánh Dù lộng gió (Danlambao) - Khi chúng ta ngồi vào bàn phím, tuy là ảo, nhưng chúng ta nói lên chính kiến của ḿnh, ủng hộ hay không ủng hộ, nói lên sự thật có kèm bằng chứng xác thực th́ đó là cái cách tuyên truyền chống lại những điều gian dối, những cái sai trái, những điều bất công trong xă hội và nhất là chống lại những cái hèn hạ, làm tay sai bán nước cho giặc... Khi ngồi gơ trên bàn phím là chúng ta đă và đang là những chiến sĩ Tâm Lư Chiến như thời VNCH, và là những chiến sĩ thông tin như DLB thường ví von "Mỗi người là một chiến sĩ thông tin"...
*
Trước 1975 lúc đó chưa phát triển công nghệ thông tin, chỉ có Báo, Đài, và Tâm Lư Chiến thỉnh thoảng ghé địa phương chiếu bộ phim tuyên truyền. Ngay đến những truyền đơn kêu gọi chiêu hồi cũng phải làm bằng phương pháp quay Roneo, hoặc in trắng đen. Nhưng chủ yếu là các đài phát thanh và truyền h́nh trắng đen.
Sau ngày 30/4/1975, báo đài cũng c̣n hiếm, nên vẫn dùng những cái loa dă chiến cầm tay để thông báo lệnh lạc đến người dân. Sau đó, nhà cầm quyền cộng sản thu gom tất cả những phương tiện thông tin c̣n sót lại để gắn cho mỗi phường, xă một cái loa để khủng bố tinh thần người dân bất cứ lúc nào, nhất là vào buổi sáng sớm. Nếu thấy chưa đủ, th́ tập đoàn cai trị tập họp dân chúng bất cứ lúc nào từ sáng cho tới tối mịt để tuyên truyền cho cái việc ăn cướp thống nhất Bắc Nam của chúng. Ai không chịu đi họp để học tập chính sách cướp miền Nam của chúng th́ coi như được quyền tập trung cải tạo v́ chống đối.
Mấy năm sau th́ những giàn loa khủng từ Liên Sô, Tàu cộng nhập vào, rồi phe Liên Sô giúp xây đài Truyền h́nh Hoa Sen, cộng với các đài cố hửu có từ thời chế độ cũ như đài Truyền H́nh Sài G̣n, đài Truyền H́nh Cần Thơ v.v...
Trong thập niên vừa qua công nghệ thông tin bùng nổ dữ dội, Internet lan rộng khắp hang cùng ngơ hẻm, ngoài computer, c̣n có các máy điện thoại di động và máy tính bảng ra đời tràn lan, nên cập nhật tin tức hằng ngày trong và ngoài nước tốc độ nhanh như chớp.
Trước đây đảng và nhà nước cộng sản độc quyền các hoạt động thông tin tuyên truyền bằng các phương tiện, báo, đài, loa phường, muốn nói ǵ th́ nói, muốn chửi ǵ th́ chửi, muốn cho ai thành thánh th́ thành, muốn cho ai là anh hùng th́ thành anh hùng, v́ người dân đâu có theo dơi được thông tin ǵ ngoài báo đài.
Ngày nay mọi diễn biến thời cuộc từ trong ra ngoài chỉ vài giây là tất cả mọi người trên toàn thế giới đều hay biết, CSVN không c̣n cách nào che đậy bịp bợm như xưa được nữa.
Có nhiều người nói, chống cộng trên bàn phím. Vâng đúng là vậy, có nhiều cách chống cộng, chống trực tiếp bằng bất đồng chính kiến, chống bằng cách biểu t́nh từng nhóm, chống bằng cách khủng bố lẻ tẻ, và nhất là tham gia bàn phím cũng là cách tốt nhất để đem tin tức thời sự nóng bỏng hằng ngày đến trên toàn thế giới. Không phải ai cũng nắm được tin tức nhạy cảm khắp mọi nơi, nhưng một người nào đó biết được post lên mạng tức th́ mọi người sẽ biết và rất có lợi cho phong trào tranh đấu đ̣i Dân Chủ, Tự Do, Nhân Quyền.
Khi chúng ta ngồi vào bàn phím, tuy là ảo, nhưng chúng ta nói lên chính kiến của ḿnh, ủng hộ hay không ủng hộ, nói lên sự thật có kèm bằng chứng xác thực th́ đó là cái cách tuyên truyền chống lại những điều gian dối, những cái sai trái, những điều bất công trong xă hội và nhất là chống lại những cái hèn hạ, làm tay sai bán nước cho giặc để mọi người đều nhận ra và tỏ tường, một chế độ chỉ biết quỳ mọp dưới chân kẻ thù ngàn năm của ông cha ta. Một kẻ thù lúc nào cũng chỉ lăm le muốn nuốt chửng Tổ Quốc h́nh chữ "S" của chúng ta.
Cuối cùng phải nhận định là khi ngồi gơ trên bàn phím là chúng ta đă và đang là những chiến sĩ Tâm Lư Chiến như thời VNCH, và là những chiến sĩ thông tin như DLB thường ví von "Mỗi người là một chiến sĩ thông tin".
Tôi không biết tôi khóc ai vào ngày lễ Tưởng niệm Chiến sĩ Trận vong: những người lính Miền Nam Việt Nam, các đồng chí Việt Cộng, hay những người lính Mỹ nước ngoài. Tất cả họ đều đă tạo thành cuộc đời tôi như hôm nay. Ngày nay bao cảm xúc buồn vui lẫn lộn ám ảnh tôi.
Ḷng trung thành của tôi ở đâu?
Vào năm 1954, sau trận Điện Biên Phủ giữa Việt Minh và người Pháp kết thúc 100 năm đô hộ thực dân, Việt Nam bị chia cắt thành hai nước ở vĩ tuyến 17: Miền Bắc thuộc về Việt Minh; Miền Nam thuộc về Việt Nam Cộng Ḥa. Vào thời ấy, làn sóng người dân chạy nạn từ Bắc vào Nam. Trong ḍng người ấy có cha tôi.
Để tồn tại ở miền đất mới, cha tôi gia nhập quân đội Miền Nam. Hai năm sau tôi chào đời ở Miền Nam và lớn lên trong cuộc chiến, mà từ thập niên 60 trở đi, đă trở thành một phần của cuộc Chiến tranh Lạnh Quốc tế. Hoa kỳ ủng hộ Miền Nam; Liên Xô và Trung Quốc ủng hộ Miền Bắc. Dưới sự kiểm soát của các siêu cường, anh em đánh giết lẫn nhau, gây ra biết bao nhiêu đau khổ và mất mát trong suốt hai thập niên.
Bức tượng đồng có chiều cao 9 thước, sau ngày 30/4/75 đă bị bạo quyền Việt cộng gian ác giật sập, phá hủy.
Vào ngày lễ tưởng niệm Chiến sĩ Trận vong, chúng tôi khóc để vinh danh những người lính đă hy sinh cho quốc gia Miền Nam. Là công dân tốt, tôi có nghĩa vụ khóc vào ngày ấy. Hai thập niên sau cuộc Chiến tranh Đông dương lần thứ nhất, vào ngày 30 tháng Tư, 1975, Chiến tranh Việt Nam kết thúc. Lúc ấy tôi 19 tuổi và sống 19 năm kế tiếp dưới chế độ cộng sản.
Vào ngày lễ Tưởng niệm Chiến sĩ Trận vong, chúng tôi-một chúng tôi khác- khóc để vinh danh những đồng chí đă hy sinh cho nền độc lập nước nhà. Tuy nhiên, nhiều người lính Miền Nam như cha tôi thầm khóc những chiến sĩ vô danh đă hy sinh cho quốc gia đă mất ấy. Riêng tôi, tôi khóc những nạn nhân chiến tranh, nhưng tôi - bản thân ở bên thua cuộc - về mặt tâm lư không thể nào giả vờ khóc kẻ thù đă làm cho nhân dân Việt Nam nghèo đói từ Nam chí Bắc.
Sau chiến tranh, cha tôi trải qua vài trại cải tạo, một cách nói nhẹ nhàng về những trại tù, trong bảy năm. Những năm lao tù ấy không hoài phí. Nhờ những năm ấy, gia đ́nh tôi có cơ hội đến Hoa Kỳ. Vào năm 1994, sau hai thập niên khác, cha tôi chạy nạn một lần nữa - lần này chạy từ nhân dân và quốc gia độc lập của ḿnh đến Mỹ.
Từ khi tôi đến Hoa Kỳ, tôi nh́n thấy lá cờ Miền Nam Việt Nam - lá cờ vô tổ quốc - bay trên bầu trời Mỹ. Lá cờ ấy vẫn thuộc về những người Việt Nam không cộng sản sống lưu vong bên ngoài quê hương. Tất nhiên, tôi không bao giờ thấy lá cờ Việt Nam cộng sản mới bay ở đây. Tôi chỉ là con người, và tôi chán những nhăn hiệu cộng sản và không cộng sản. Tôi chào lá cờ nào?
Hôm nay, người Mỹ khóc những người đă phục vụ trong Đệ nhị Thế chiến, Chiến tranh Triều Tiên, và khóc 58.000 người lính Mỹ hy sinh trong cuộc Chiến tranh Lạnh diễn ra ở nước tôi. Về số chính xác những người Việt chết, cả ở Miền Nam và Miền Bắc Việt Nam, tôi không biết, nhưng tôi tin hơn một triệu người. Tôi ở đây nơi giao nhau của ba con đường lớn ở Hoa Kỳ, nhưng tôi không biết chắc nên đi đường nào. Tất cả những người chết ở cả ba bên đều ám ảnh tôi. Tất cả họ đă đều đă bồi đắp vào cuộc đời tôi hôm nay. Tất cả họ đều đă làm nên lịch sử.
Lịch sử đă đưa gia đ́nh tôi đến Mỹ. Chiến tranh Việt Nam hay Chiến tranh Lạnh, Hoa Kỳ hay Liên Xô, Miền Bắc hay Miền Nam Việt Nam, cộng sản hay không cộng sản-dù chúng ta thua hay thắng, lịch sử sinh thành nên tất cả chúng ta.
Hiện giờ tôi ở Mỹ, và tôi đau ḷng trước hai tổn thất-trước một triệu người lính Việt Nam vô danh và hữu danh, và trước 58.000 người lính Mỹ. Tôi khóc ai bây giờ?
Nguồn: Dịch từ báo The St.Petersburg Times ( St. Petersburg, Florida, Mỹ) số ra ngày 29 tháng Năm 2000. Tựa đề của người dịch. Tựa đề nguyên tác “Haunted by the dead, from Vietnam to America”.
The Following 2 Users Say Thank You to caole For This Useful Post:
trích hồi kư "Lời Ai Điếu" của Lê Phú Khải:
(…Trích)
… Tôi nhớ, vào đầu những năm 80 của thế kỷ trước, khi tổng bí thư (TBT) Lê Duẩn vô thăm tỉnh Tiền Giang. Ban thường vụ tỉnh ủy lúc đó đứng đầu là bí thư tỉnh ủy Chín Hải (tức Lê Văn Phẩm), và chủ tịch tỉnh Sáu B́nh (Nguyễn Công B́nh) dẫn TBT Lê Duẩn vô thăm vùng Đồng Tháp Mười thuộc địa phận Tiền Giang (90.000 ha). Đứng trước cánh đồng bao la bát ngát của vùng Đồng Tháp Mười, TBT Lê Duẩn chỉ tay về cánh đồng trước mặt, hỏi:
– Trồng những cây ǵ thế kia?
Bí thư tỉnh ủy Chín Hải lễ phép trả lời:
-Thưa tổng bí thư, đó là rừng tràm ạ. Bỗng mọi người sửng sốt khi nghe TBT quát:
-Ngu! Ngu! Sao không trồng lúa!!!
Trước cơn giận dữ của TBT v́ sao tỉnh lại không trồng lúa ở Đồng Tháp Mười mà lại trồng tràm… th́ mọi người chỉ c̣n biết chết lặng mà thôi. Ai dám căi lại? Ai dám cả gan giải thích cho đồng chí TBT rằng, đất Đồng Tháp Mười là đất phèn nặng, chỉ trồng tràm là hợp nhất mà thôi. Từ lúc TBT quát tháo như thế, không khí của đoàn trầm lặng. Hầu như không ai nói ǵ cả. Khi TBT Lê Duẩn đi rồi, tôi nghe rơ tiếng than của bí thư tỉnh ủy Chín Hải:
-Ông Ba (tức Lê Duẩn) quay cờ rồi(!)
The Following User Says Thank You to cha12 ba For This Useful Post:
Trước cơn giận dữ của TBT v́ sao tỉnh lại không trồng lúa ở Đồng Tháp Mười mà lại trồng tràm… th́ mọi người chỉ c̣n biết chết lặng mà thôi. Ai dám căi lại? Ai dám cả gan giải thích cho đồng chí TBT rằng, đất Đồng Tháp Mười là đất phèn nặng, chỉ trồng tràm là hợp nhất mà thôi. Từ lúc TBT quát tháo như thế, không khí của đoàn trầm lặng. Hầu như không ai nói ǵ cả.
[/COLOR][/I]
Điều đó cho ta thấy ,nên gọi là đồng chấy "Duẩn đúng " ....
The Following User Says Thank You to hungnam For This Useful Post:
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.