Nhặt được ví trên đường, thấy cách giải quyết của chồng mà tôi trợn trắng mắt, đến khi gặp mặt chủ nhân chiếc ví, vợ chồng tôi lại rơi vào cảnh lao đao. Không chấp nhận được cách giải quyết của chồng, tôi nhặt lại chiếc ví rồi về đăng lên facebook. Không ngờ...
3 ngày trước, trên đường đi chơi về, vợ chồng tôi nhặt được ví da nam màu đen. Mở ra bên trong là 3 tờ 200 ngàn và một loạt thẻ ngân hàng, giấy tờ xe, bằng lái, thẻ căn cước… mang tên Đ.T.V sinh năm 1996. Chồng tôi ngắm nghía mấy tấm thẻ hồi lâu rồi rút hết tiền và bảo: "Đi Sh cơ à, thế chắc không tiếc 600 ngàn này đâu". Nói xong anh quẳng ví xuống ven đường. Tôi thấy kỳ quặc nên bảo anh: "Tham làm ǵ 600 ngàn, ḿnh trả người ta cả ví lẫn tiền đi". Chồng không đồng ư, anh bảo rằng cứ ném lại ví đấy, lát nữa người ta thế nào chẳng đi t́m. Hên th́ thấy, xui th́ chịu. Giờ ḿnh mang ví về trả, lỡ đâu người ta bảo trong ví họ có 1 triệu 6 tiền mặt chứ không phải 600 th́ làm thế nào? Rút tiền túi ra trả hả?
Tôi thấy khó chịu với cách giải quyết của chồng nên lại nhặt ví lên, cất vào túi ḿnh. Chồng mắng tôi điên, tự dưng ôm rơm vào người, nhưng tôi mặc kệ. Về nhà, tôi bỏ 600 ngàn của ḿnh vào ví, đăng lên Facebook t́m chủ nhân. Suốt từ lúc tôi mang ví về, chồng đă bực bội, lại thấy tôi đăng hết group này tới group nọ, anh liền cạnh khóe: "Chắc thấy nó đẹp trai nên thích, nên mới nhiệt t́nh thế chứ ǵ? Thử đây là ví ông già nào xem".
Anh vô lư nhưng tôi vẫn phớt lờ. Tối hôm đó th́ có người gọi điện cho tôi, nhận là Đ.T.V và ngỏ ư muốn gặp xin lại chiếc ví.
9 giờ sáng hôm sau, tôi hẹn cậu ta ở một quán cà phê gần nhà. Chồng tôi lầm ĺ đi theo. Khi vừa nh́n thấy cậu ta, tôi biết ngay đúng là chủ nhân chiếc ví. Trông bên ngoài cậu ta c̣n đẹp trai hơn trong mấy tấm ảnh thẻ nhiều, ăn mặc cũng rất sành điệu.
Sau khi kiểm tra, cậu ta vui vẻ rút 600 ngàn trong ví ra, đặt lên bàn và nói: "Em cảm ơn anh chị nhiều lắm, đây là chút quà gọi là hậu tạ, mong anh chị nhận cho em. May mà anh chị nhặt được, em c̣n lấy lại được giấy tờ, chứ nếu là người khác có khi giờ em phải đi làm lại gấp rồi. Làm hết số giấy tờ này cũng mất khá nhiều thời gian đấy ạ".
Thấy cậu ấy nói năng lịch sự lễ phép, tôi cũng thấy vui và từ chối nhận tiền v́ có phải việc ǵ lớn đâu nhưng chồng tôi th́ cứ đá chân tôi dưới bàn, ư bảo tôi cầm tiền. Tôi vẫn nhất quyết không cầm. Sau đó chào tạm biệt, cậu ấy c̣n hẹn hôm nào đến thăm nhà tôi rồi mang quà tới.
Về đến nhà, chồng bắt đầu xỉa xói tôi tốt bụng rởm, sau đó anh lại bắt đầu nghi ngờ vô căn cứ: "Có phải cô với nó có ư tứ ǵ với nhau không? Tại sao mới gặp nó đă đ̣i mang quà tới nhà? Nó đẹp trai thế mà, cô thích nó rồi phải không?".
Tôi bực bội lắm, người ta thấy ḿnh không nhận tiền nên mới muốn mang quà tới coi như trả ơn. Tôi cũng từ chối rồi đấy chứ. Thế mà chồng tôi đùng đùng cho rằng giữa chúng tôi có gian t́nh ǵ, thật không hiểu nổi sao anh có thể "vẽ" ra chuyện như thế.
Vậy là từ sau cuộc gặp hôm qua đến giờ, chồng tôi cứ đi ra đi vào với vẻ mặt hầm hầm. Lúc anh lại nói: "Không được, cô thay số điện thoại ngay, tôi không thể để cô và tên đó nhắn tin gọi điện hẹn ḥ nhau được. Thay cả facebook".
Tôi không đồng ư thay số điện thoại v́ đây là số tôi đă dùng cả chục năm nay, bao nhiêu mối quan hệ làm ăn, bạn bè, người thân biết, giờ thay số sẽ kéo theo bao rắc rối. Thế nhưng chồng cứ nghi ngờ, cạnh khóe, đặt điều cho tôi khiến tôi mệt mỏi vô cùng. Có nên nghe lời anh cho yên chuyện hay nhất quyết không để anh được nước lấn tới không hả mọi người?
VietBF@ sưu tập
|
|