Hết XMXT Sài G̣n bỏ giải đến K.Kiên Giang dọa bỏ, V-League chẳng khác cái chợ. Nhưng nếu đă ví V-League như cái chợ, th́ phải xem lại ai đă biến sân chơi ấy thành nơi người ta thích th́ đến, không thích th́ đi, và v́ đâu mà nơi ấy mỗi lúc một loạn.
Đă có dư luận cho rằng sau khi Xi măng (XM) Xuân Thành Sài G̣n bỏ giải, K.Kiên Giang lo rớt hạng mới dọa bỏ theo. Và nếu K.Kiên Giang bỏ th́ đến lượt V.Ninh B́nh rớt, mà đội bóng của bầu Trường vốn cũng chẳng phải quy củ ǵ, nên khả năng V.Ninh B́nh sẽ rời V-League không phải là không thể xảy ra.
Đấy chỉ là phản ứng của dư luận sau liên tiếp những sự kiện không hay xảy ra mấy ngày qua. Khó có thể trả lời suy luận ấy chính xác đến đâu, chỉ có điều nó không phải là không có cơ sở.
Sau XMXT Sài G̣n, bao nhiêu đội sẽ bỏ V-League - Ảnh: Sơn Dũng
Cơ sở của suy luận vừa nêu xuất phát từ chuyện các ông bầu bây giờ nản bóng đá lắm rồi. Người ta nản v́ cách điều hành nghiệp dư của VFF, VPF, của BTC V-League, nản v́ bóng đá hiện không sinh lợi cho các ông chủ doanh nghiệp như họ mong đợi, hoặc nản đơn giản v́ hết tiền. Thành ra, khi có cơ hội bỏ được là các ông bầu bỏ ngay.
Trách họ hành xử thiếu chuyên nghiệp th́ quá dễ, nhưng nếu nói họ nghiệp dư th́ cũng cần phải xem lại ai đă dung dưỡng cho sự nghiệp dư ấy tồn tại trong một nền bóng đá được gắn mác chuyên nghiệp?
XM Xuân Thành Sài G̣n chẳng hạn. Cả nước đều biết đấy là đội bóng không có tuyến trẻ, không có cơ sở vật chất riêng, cũng chẳng có bất cứ sự ràng buộc nào với địa phương, nhưng họ vẫn tồn tại. Trước XM Xuân Thành Sài G̣n, TPHCM cũng có một CLB khác ở t́nh trạng tương tự mang tên Navibank SG.
Sự xuất hiện của các đội bóng này cách nay 3-4 năm từng được cảnh báo là sẽ gây ảnh hưởng không tốt cho bóng đá Việt Nam. Thế nhưng, ngày ấy chính những người điều hành bóng đá nội lại để ngoài tai những lời cảnh báo ấy, thậm chí có vị c̣n dùng từ phá hoại khi giới truyền thông lên tiếng như thế.
Chính ông Lê Hùng Dũng, cựu chủ tịch LĐBĐ TPHCM, và hiện là ứng cử viên hàng đầu cho vị trí chủ tịch VFF nhiệm kỳ 7 là người ủng hộ mạnh mẽ nhất cho việc tồn tại các đội bóng “3 không” dạng như XM Xuân Thành Sài G̣n và Navibank SG.
Để giờ, 3- 4 năm sau, lần lượt Navibank SG và XM Xuân Thành Sài G̣n bỏ ngang khiến làng cầu nội điêu đứng, c̣n ông ứng cử viên cho vị trí chủ tịch VFF, người từng tạo nên 2 đội bóng ấy th́ hiện lặn không thấy tăm.
Đấy là hậu quả của việc có thời những nhà lănh đạo bóng đá nội để cho t́nh trạng sang tên, đổi chủ ở các CLB diễn ra dễ dàng như người ta sang tên một chiếc xe máy. Đấy là cái thời bộ máy điều hành để cho các đội bóng được mua đi bán lại đơn giản như người ta mua một mớ rau, con cá ngoài chợ.
Trường hợp của K.Kiên Giang hơi khác một chút, đội bóng miền Tây Nam bộ đ̣i bỏ v́ đơn giản họ không có tiền. Bóng đá không phải là cái ổ nợ, V-League càng không phải là nơi hành xác các CLB. Thế nên, một đội bóng phải đi vay mới có tiền đá bóng như K.Kiên Giang có lẽ không nên tồn tại nữa. Bởi họ càng đá càng mang thêm nợ vào người chứ được ǵ?
Thành ra, quyết định không có đội rớt hạng, thực chất là quyết định giữ lại đội K.Kiên Giang có khi lại là sai lầm tiếp theo của VFF cũng như VPF, bởi giữ một đội bóng không c̣n đủ khả năng tài chính có khi lại là gánh nặng cho chính đội bóng ấy, cho cả địa phương chứ chưa hẳn là điều tốt.
Quyết định mở rộng số đội tham dự các giải đấu chuyên nghiệp trong nước như những nhà điều hành bóng đá Việt Nam đang thực hiện cũng chưa chắc tốt. Rất nhiều CLB hiện nay nói thẳng là chưa đủ chuẩn để trở thành CLB chuyên nghiệp, nhưng cứ được vội vă cấp chuẩn (người Nhật cực giàu và cực kỳ chuyên nghiệp mà có lúc cũng phải chấp nhận giải VĐQG của họ chỉ có 6 đội tham dự, nhưng 6 đội ấy phải đáp ứng đủ nhiều tiêu chí khắc khe).
Ở V-League mùa tới, người ta có thể kể ra hàng loạt đội đang bị nghi ngờ năng lực tài chính dạng như K.Kiên Giang, Quảng Nam, Than Quảng Ninh. Lui về giải hạng Nhất, có Thừa Thiên Huế, CLB TPHCM, Đắk Lắk…
Có nghĩa là chẳng có ǵ đảm bảo rằng các đội bóng ấy không lâm vào cảnh hết… tiền giữa chửng rồi đ̣i nghỉ chơi như K.Kiên Giang vừa đ̣i nghỉ.
Cũng chẳng có ǵ đảm bảo rằng ngay trong mùa tới, dạng đội “3 không” như V.Ninh B́nh của ông bầu Hoàng Mạnh Trường, hay CLB đang được thúc chín ép như Đồng Nai không bỏ cuộc giữa chừng v́ gặp chuyện trắc trở.
Điều ấy nói cho cùng chỉ là sản phẩm của hơn chục năm mất phương hướng của bóng đá Việt Nam, nhưng thay v́ định hướng lại cho đúng, những người điều hành bóng đá nội toàn t́m cách sửa chữa nhất thời, dù càng sửa càng sai.