Một vị đô đốc Hải quân ngồi trên boong tàu chiến uống sâm banh, thế quái nào mà ngã lộn nhào xuống biển, lính tráng vội ném cho ông ta cái phao cứu sinh.
Ông này cứ giã gạo liên hồi mà không bơi đến gần cái phao được.
Hai lính thủy đành nhảy xuống vớt ông ấy lên.
Đưa đô đốc lên boong, làm hô hấp nhân tạo một lúc thì đô đốc hồi tỉnh.
Việc đầu tiên ông làm là chửi:
Mẹ tụi bay sao không cứu tao ngay.
Mọi người nhao nhao:
Tụi em tưởng đô đốc biết bơi.
- Tao biết bơi hồi nào?
Cả đám trố mắt.
- Không biết bơi sao làm đô đốc hải quân?
- Phân công tao làm đô đốc thì tao làm thôi.
Rồi toàn phải đi họp, đi nghe nghị quyết, lo làm kinh tế, thì giờ đâu tập bơi?
- Bôn như lời...
VietBF@sưu tập