Khi ta đi xe hơi th́ vẫn có người đi xe máy. Khi ta đi xe máy th́ vẫn có người đi bộ. Khi ta đi bộ lại có người đang chống gậy. Khi ta chống gậy vẫn c̣n người cụt chân. Khi ta cụt chân hăy c̣n có người mất mạng. Như vậy chẳng phải đă đủ rồi sao?
Con người sống trên đời được mấy chục năm. Dẫu khi c̣n sống bạn làm quan khoác áo gấm hay chỉ là thường dân áo vải, cuối cùng cũng nằm dưới nắm đất vàng mà thôi. Có thể bạn chẳng có số làm quan, nhưng chắc chắn bạn biết làm người. Có thể tiền bạc thiếu thốn nhưng nội tâm bạn chắc chắn đủ đầy. Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh. Đời người như một bụi hồng, chẳng có xấu đẹp tuyệt đối, có cả hoa tươi thơm ngát, có cả nhành cây xù x́, gai góc. Chỉ là xem chúng ta để tâm đến những nụ hồng đẹp hay gai sắc nhọn.
Trong ḷng tràn ngập ḷng biết ơn, sự ấm áp sẽ theo bạn như h́nh với bóng. Trong mỗi ư nghĩ ta đều khoan dung với người khác, hoà khí tự nhiên bén gót chẳng rời. Ḷng biết ơn, sự thấu hiểu và thứ tha tạo nên những trái tim khoáng đạt! Cùng thấu hiểu, tin tưởng và trân quư nhau mới khiến t́nh thân thắt chặt măi măi.
Rốt cuộc, ngày hôm qua đă trở thành dĩ văng, ngày mai cũng chẳng thể biết trước điều chi. Chỉ có hiện tại mới là món quà tốt nhất mà Thiên Thượng ban tặng chúng ta mà thôi.
VietBF@sưu tập
|