Nhân phẩm là chén cơm bền vững nhất của một người: tính cách có thể bù đắp cho sự thiếu hụt khả năng, nhưng năng lực th́ không. Thế nên, hăy dùng sự tử tế của bạn cho đúng người và đúng giới hạn, nó nhất định sẽ trở thành ngọn đèn chiếu sáng giúp bạn đi đến thành công.
Nhân phẩm, là lá bài tốt nhất!
Trong lịch sử Trung Quốc, Tào Tháo từng nói:
"Trong thời loạn lạc, trọng tài không trọng đức".
Ông cho rằng năng lực của một người luôn là thứ quan trọng nhất, quan trọng hơn cả nhân phẩm.
Nhưng khi bắt được Lữ Bố, ông lại nghĩ đến việc người này đă ba lần phản bội chủ công của ḿnh, chính v́ vậy ra lệnh giết chết Lữ Bố.
Dương Tu là một người nổi tiếng thông minh, có tài năng xuất chúng và được nhiều người biết đến, nhưng Tào Tháo cũng không lưu t́nh mà chém đầu ông ấy.
Thế nên, không thể nào chỉ xem trọng năng lực mà bỏ rơi nhân phẩm được.
Những người thông minh, sắc sảo chỉ có thể gặp thời trong một lúc; chân chính đứng vững ở nơi cao chính là những người có nhân phẩm, làm việc đáng tin cậy.
Vào thời nhà Thanh, có một người tên là Kim An Thanh, là một bậc thầy quản lư tài chính. Nhưng ông ta lại là người bất chính, tham lam.
Ông ta đă dàn dựng trong việc cứu Lâm Tắc Từ, để được Lâm Tắc Từ cho làm quân sư dưới trướng. Nhưng không lâu sau đó, Kim An Thanh đă bị Lâm Tắc Từ đuổi ra ngoài.
Nhưng Kim An Thanh vẫn chưa bỏ cuộc, ông ta t́m đến Tăng Quốc Phiên và bị Tăng Quốc Phiên từ chối năm lần bảy lượt.
Dù Kim An Thanh có tỏ ra chân thành thế nào đi nữa, Tăng Quốc Phiên vẫn kiên quyết từ chối nhận ông ta.
Có người thấy kỳ lạ đă hỏi tại sao, Tăng Quốc Phiên nói:
"Loại người thế này giống như ma thần, tốt nhất ngươi nên tránh càng xa càng tốt".
Nhân phẩm, chính là giấy thông hành tốt nhất của một người
Nhân phẩm có thể bù đắp những chỗ mà năng lực thiếu sót, nhưng năng lực măi măi không thể bù đắp sự thiếu hụt cho những người không có nhân phẩm.
Một người tâm địa bất chính lúc nào cũng thích đi đường quanh co. Và khi đă hiểu rơ, không có ai c̣n dám tin tưởng họ. Đến cuối cùng, họ sẽ trở thành một người vô dụng.
(Minh họa)
Ḷng tốt, là trí thông minh lớn nhất!
Một ḷng tốt đáng giá hơn cả ngàn sự khôn ngoan.
Nhân tính quá kém, chỉ khiến cho phước đức của bản thân bị bào ṃn.
Bạn càng tính toán, càng dễ mất đi; tính toán càng ít, mất đi càng ít.
Khi Yu Minhong học ở đại học Bắc Kinh, mỗi ngày ông ấy đều siêng năng dọn dẹp pḥng và giúp tất cả thành viên trong pḥng lấy nước và thức ăn.
Những người khác cười ông ấy ngu ngốc, nhưng ông ấy nói rằng:
"Họ đều là bạn học của tôi, tính toán nhiều như thế để làm ǵ?"
Đợi đến khi ông ấy thành lập công ty New Oriental, những người bạn cùng lớp đă từ nước ngoài trở về để giúp đỡ.
Người giàu th́ giúp tiền bạc, người có năng lực th́ giúp sức.
Bọn họ nói rằng:
"Dựa vào việc suốt 4 năm trời cậu giúp bọn ḿnh đi lấy nước, ḿnh tin rằng cậu nhất định sẽ không để tụi ḿnh chịu thiệt".
Được sự ủng hộ của các bạn trong lớp, New Orient ngày càng lớn mạnh, dù sao th́ ông trời cũng không phụ ḷng người thanh niên tốt bụng này.
Người xưa từng nói:
"Đại xảo bất công, trọng kiếm vô phong", nghĩa của câu này thực ra chính là
"Đại trí giả ngu".
Những người tính toán quá nhiều đến cuối cùng thường chẳng được ǵ. Ngược lại, ai tốt bụng, hào phóng mới dễ dàng đạt được những điều mong muốn.
Đời không phụ người tử tế.
Người sống tử tế mới dễ dàng giữ phước đức, nhờ đó được sống cuộc đời yên b́nh, hạnh phúc.
Vào thời Đông Hán, hoàng đế đă tặng một bầy cừu sống cho các vị tướng vào đêm giao thừa.
Tuy nhiên, các con cừu trong bầy có sự khác biệt rất lớn về tuổi tác, độ gầy béo... dẫn đến những ư kiến phân chia cừu khác nhau.
Có người cho rằng nên ghi số lên mỗi con cừu rồi tiến hành bốc thăm, có người lại bảo cứ giết hết rồi chia đều thịt.
Lúc này, một vị tướng tên Chấn Vũ chợt đứng lên nói:
"Không cần tính toán nhiều như thế, tùy tiện lấy một con đem đi là được rồi".
Nói xong, liền dắt con nhỏ nhất đi.
Mọi người làm theo, và bầy cừu rất nhanh đă được phân chia xong.
Sau khi hoàng đế biết chuyện, đă có cái nh́n khác về Chấn Vũ, không lâu sau c̣n thăng chức cho ông làm thái phó của thái tử.
Trong Hồng Lâu Mộng, Vương Hy Phượng là người đă tha những kẻ cho vay nặng lăi, ép chết Vưu Nhị Thư. Kết quả v́ tính toán quá nhiều làm hại thân, sức khỏe ốm yếu, phải chết v́ bệnh tật.
Tuy nhiên, nhờ chút nhân từ với bà Lưu, khi Giả gia chết hết, con gái của Vương Hy Phượng đă được cứu sống.
Sống tử tế tuy phải chịu thiệt, nhưng đừng nên đánh mất niềm tin vào nó. Sự độ lượng của một người luôn là liều thuốc an thần giúp họ không thẹn với lương tâm.
Ngược lại, nếu một người chỉ biết dùng trí thông minh để lừa lọc, tính toán, nhất định sẽ có một ngày
"thông minh sẽ bị thông minh hảm hại".
Hăy dùng sự tử tế của bạn cho đúng người và đúng giới hạn, nó nhất định sẽ trở thành ngọn đèn chiếu sáng giúp bạn đi đến thành công.