Tôi và anh yêu hơn sáu tháng, mối quan hệ tốt đẹp cho đến khi cả hai về thăm nhà anh hơn một tháng trước.
Bố anh là công chức về hưu, mẹ ở nhà nội trợ. Hôm đó mẹ anh bảo tôi cùng nấu cơm, tôi vui vẻ đồng ư. Tôi không thường xuyên nấu ăn nhưng biết nấu đủ dùng và thỉnh thoảng cũng thử làm mấy món Âu, Á, v́ thế không có ǵ lo lắng về chuyện này.
Tôi thấy ánh mắt bác khá để ư đến chuyện tôi dùng kéo ngắt rau v́ móng tay tôi hơi dài, rồi chuyện tôi không biết chặt thịt gà phải nhờ anh dù anh cũng không biết.
Trong bữa cơm, sau khi biết tôi không nấu cơm hàng ngày mà thuê người giúp việc, thái độ của mẹ anh không thoải mái lắm, c̣n bố anh khá lạnh lùng, tỏ vẻ không quan tâm đến tôi. Mẹ anh bắt đầu kể về việc bác đă chăm chút cho gia đ́nh như thế nào, về những bữa cơm ngon do bác làm đă giúp gia đ́nh gắn kết hơn, phụ nữ phải lo cho chồng thế nào, rồi phụ nữ nên biết chút nữ công gia chánh th́ gia đ́nh mới hạnh phúc.
Nói chung là một bữa cơm khá ngột ngạt nhưng tôi vẫn giữ thái độ tốt v́ biết mọi người đều có những suy nghĩ riêng của ḿnh, tôi tôn trọng điều đó.
Kể từ hôm đó, anh thỉnh thoảng lại bàn về chủ đề nữ công gia chánh. Anh nói về sau muốn được ăn cơm tôi nấu mỗi ngày, không muốn thuê giúp việc v́ sẽ mất sự riêng tư và có thể tiết kiệm được kha khá tiền. Tôi hiểu ư của anh trong những lời nói đó nhưng quan điểm của bản thân lại rất khác.
Từ khi tôi c̣n nhỏ, gia đ́nh đă có người giúp việc. Mặc dù ba mẹ đều nấu ăn ngon nhưng thỉnh thoảng, vào dịp cuối tuần họ mới vào bếp, c̣n ngày thường đều là cô giúp việc nấu ăn. Ba nói với chúng tôi rằng đây là những việc đơn giản, nhưng nếu làm cũng mất mấy tiếng mỗi ngày. Giao việc đó cho người khác, chúng ta sẽ có thêm thời gian để làm những việc tạo ra giá trị cao hơn hoặc đơn giản là nghỉ ngơi một chút, cái chính ba tôi muốn mẹ tôi được nghỉ ngơi, có thời gian vui chơi gần gũi con cái, đi du lịch cùng ông, nhất là đầu không phải tính toán bữa ăn gia đ́nh. Ba lo sức khoẻ cho mẹ khi sinh anh em tôi. .
Tôi ra trường, đi làm và ở riêng được năm năm. Hai năm đầu tôi tự làm mọi thứ nên càng thêm hiểu điều ba nói. Xin chia sẻ, hiện tại tôi thuê một chị giúp việc biết nấu ăn và chăm sóc nhà cửa khoa học với mức lương tháng là 14* triệu đồng.
( tôi có hợp đồng lao động nên đóng các loại bảo hiểm cho chị), ăn uống cùng tôi, tối chị về tất nhiên những ǵ không dùng nữa tôi nói chị đưa về nhà. Số tiền này có thể là đáng kể nhưng việc thoát ly khỏi những công việc nhà mang đến cho tôi nhiều lợi ích hơn. Tôi làm công ty nước ngoài tôi cần thời gian nghỉ ngơi, cũng cần thời gian đi du lịch, tôi cần xả stress cho bản thân và nguyên cứu học tập, tài liệu thêm.
Tôi không cho rằng hạnh phúc gia đ́nh lại xuất phát từ việc phụ nữ phải nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa hàng ngày. Sau vài lần tranh luận mà không thể thay đổi quan điểm của tôi, anh bắt đầu có thái độ lạnh nhạt, bất cần.
Chủ nhật tuần trước, chúng tôi lại về thăm nhà anh. Có lẽ mẹ anh đă biết chuyện không "cải tạo" được tôi nên buổi gặp mặt này khá nhạt nhẽo. Sau khi trở về, anh bắt đầu im lặng. Một tuần rồi anh chưa chủ động liên hệ với tôi. Tôi nhắn tin, gọi điện, anh chỉ trả lời theo kiểu cho có. Nghĩ tới chuyện này thật buồn. Tôi yêu anh rất nhiều. Có lúc tôi tự hỏi, liệu ḿnh có quá cứng nhắc? Rồi có lúc tôi lại thấy trong nỗi buồn có sự may mắn khi bố mẹ anh thể hiện thái độ rơ ràng từ đầu như vậy. Anh quả là có chút giống bố.
- "Có lẽ chúng ta đến đây thôi anh nhé, để em thay anh nói lời chia tay".
Thế là tôi làm một vé lang thang châu âu, rồi về công ty mẹ thăm bạn bè. Mặc dù lúc trước anh ta không cho tôi đi v́ tốn kém, tiền tôi làm ra phục vụ bản thân tôi chứ phải tiết kiệm lo cho tương lại, đi làm về hùng hục cơm nước, hầu anh như mẹ anh hầu bố anh, hay anh có làm đủ tiền để tôi ở nhà nội trợ như mẹ anh. Tôi đă không chê anh, chê nhà anh c̣n nhỏ hơn nhà riêng tôi, nhưng tôi măi măi không là người hầu của anh.
Một tháng phép đi chơi nay tôi về lại mở của thấy anh, tôi không c̣n vui mừng như trước nữa,tôi thay đồ đi cafe với anh, ư anh muốn quay lại v́ nhà anh nghèo nên sự tính toán như vậy. Anh vẫn yêu em..
Trước tôi nghe th́ sướng lắm bây giờ tôi cười, bản chất khó thay đổi, anh nên lấy phụ nữ cùng quê họ chấp nhận sống như mẹ anh v́ họ không có bằng cấp ở nhà làm nội trợ. Ba mẹ tôi cho tôi đi du học, học đến tiến sĩ, công việc lương rất tốt không thể đem tiền cá nhân về sửa nhà anh để đám cưới cho đẹp mặt… Hay đi làm về đâm đầu làm osin cho bố mẹ anh, để mẹ anh nghỉ ngơi, đúng cả nhà anh không ai giúp đỡ bà, nh́n bà nấu bữa ăn tôi nghĩ tương lai ḿnh. Tôi cũng không thể nghe anh bán nhà riêng rồi đến cạnh nhà anh mua nhà để dễ báo hiếu và sổ hồng thêm tên anh. Mẹ anh hằn học sao tôi không trao tay lái ô tô để anh lái, khi anh không biết lái và không có bằng..
Tôi nói đúng không? Khỏi ṿng vo chia tay là chia tay dù tôi bước vào tuổi 29 tuổi, có ế th́ tôi chủ động kinh tế là sống tốt ..
Anh hậm hực ra về.. Tôi cười được cái vỏ, lương chưa bằng giúp việc nhà tôi mà yêu sách.
* Nhà sân vườn nuôi thú cưng, hầu như chị giúp việc chăm.
VietBF@sưu tập