Theo như sự tốt nhất vẫn là hai vợ chồng tự giải quyết, đóng cửa bảo nhau trong lúc khi cãi nhau trong đời sống vợ chồng, nhưng trừ khi chuyện quá nghiêm trọng, bởi điều tối kỵ nhất khi vợ chồng cãi nhau mà có sự tham gia của người thứ 3.
Tôi có đứa bạn, có hôm nó nhắn tin cho mình và nói: "Tao đang chán quá, đang cãi nhau với chồng", tôi thấy vậy liền rủ nó đi uống nước cho khuây khoả vì lúc đó mới có 7h tối. Nhưng nó từ chối và bảo:
- Vợ chồng tao có luật là mỗi khi cãi nhau thì không ai được ra khỏi nhà, có thể không ở chung phòng nhưng không được ra khỏi nhà. Vì sợ những tác nhân bên ngoài tác động vào và khiến mọi chuyện đi quá xa.
Tôi nghe xong có phần ngạc nhiên nhưng ngẫm ra đúng là phải thế, nên như thế thì tốt hơn. Tôi đồng tình với điều luật này của vợ chồng nó.
Bởi vì sao ư?
Bởi vì chỉ cần 1 trong 2 ra khỏi nhà, gặp gỡ bạn bè để trút bầu tâm sự... nếu gặp được bạn tốt, người ta khuyên nhủ thì không sao, nhưng nếu gặp người chọc gậy bánh xe, gặp phải kẻ khích bác thì chắc chắn mối quan hệ giữa vợ và chồng sẽ càng căng thẳng thêm. Tốt nhất là ko nên để người thứ 3 xen vào câu chuyện của 2 người.
Khi cãi nhau có thể mỗi người 1 phòng, có thể không ngủ chung giường nhưng tuyệt đối ko ai ra khỏi nhà và cũng càng không được phép đi qua đêm. Bởi như vậy chỉ làm mối quan hệ giữa cả 2 càng rạn nứt thêm và thêm nghi ngờ nhau. Cách tốt nhất đó là mỗi người 1 phòng cho đến khi bình tĩnh thì nói chuyện với nhau.
Tôi chỉ ví dụ đơn giản như này, có cặp vợ chồng cãi nhau vì 1 chuyện nhỏ nhưng cả 2 đều cố chấp nên lời qua tiếng lại thành ra to chuyện. Người chồng tức tối ra khỏi nhà, 5 phút sau người vợ cũng phóng xe ra khỏi nhà. Bên bàn rượu người chồng tâm sự, ngồi kể lể đầu đuôi câu chuyện, thằng tử tế thì khuyên "Có gì để vợ mày bớt nóng thì nói chuyện cho nó hiểu", nhưng gặp phải thằng ko ra gì, gia trưởng thì ắt sẽ là câu:
- Vợ mày như thế là ko đc, phải vợ tao là tao cho nát xác
- Ko được, ko được rồi, con vợ mày láo quá, phải dạy cho nó bài học, đừng để nó trèo đầu cưỡi cổ mày như thế chứ.
Hay là:
- Mày kém, mày như nào mới để vợ mày nói thế chứ phải vợ tao, tao đố nó dám cãi tao nửa lời, tao trả về nơi sản xuất luôn.
Thậm chí: "Uống đi, việc gì phải buồn vì con đàn bà, tí tao giới thiệu cho em ngon xinh tươi, nhẹ nhàng chu đáo lắm".
Vô vàn vô vàn câu nói khích bác.
Trong khi đó người vợ cũng ngồi bên cạnh lũ bạn thân, cũng than khóc kể khổ, bạn tốt khuyên nhủ vợ chồng bảo ban nhau, có gì nói thẳng với nhau cho dễ sống, nhưng phải bạn xấu thì sẽ là :
- Bỏ thằng đấy đi, việc gì phải khổ, mày kiếm đâu chẳng được thằng hơn nó.
- Tao mà là mày thì tao viết đơn ra toà lâu rồi chứ ko bao giờ phải chịu đựng như mày
Bla bla... vân vân và mây mây...
Vâng, và rồi khi 2 vợ chồng về nhà thì mọi chuyện sẽ càng tồi tệ hơn khi 1 trong 2 nghe lời bạn xấu. Không ai chịu kém phân ai, ko ai chịu nhường ai, dễ dẫn đến trường hợp tình cảm rạn nứt, ko thể cứu vãn được, mọi chuyện càng tồi tệ hơn.
Tôi còn biết có 1 cặp vợ chồng có "luật" là cãi nhau cũng phải ngủ chung giường, đắp chung chăn. Chính vì thế mà vợ chồng họ ko giận nhau đc lâu, chỉ sáng hôm sau là đã mỉm cười với nhau như chưa có chuyện gì xẩy ra, kỉ lục cãi nhau lâu nhất cũng chỉ là 3 ngày 2 đêm, đến đêm thứ 3 là đã lành
Vì thế tôi thiết nghĩ cặp vợ chồng nào cũng nên có luật hay giao kèo với nhau rằng mỗi khi cãi nhau thì nên làm gì. Và khi luật đã đưa ra thì cứ thế mà thực hiện, thực hiện nhiều nó thành thói quen.
Điều tối kỵ nhất khi cãi nhau là có sự tham gia của người thứ 3, tốt nhất vẫn là 2 vợ chồng tự giải quyết, đóng cửa bảo nhau, trừ khi chuyện quá nghiêm trọng. Không nên để những yếu tố, các tác nhân bên ngoài tác động đến tình cảm vợ chồng... như vậy hạnh phúc mới bền lâu.